Trong thanh âm của hắn có chút đông cứng: “Giống như ta rất tội nghiệp vậy!”
Hai tay nàng cũng vòng qua người hắn, nàng cũng thở dài: “Ta hiểu được!”
“Nàng hiểu?” Tiếu Trọng Hoa híp mắt.
Âu Dương Noãn lại thản nhiên nói: “Tuy rằng lúc đầu ta rất thích Lâm thị, nhưng khi bà ta gả cho phụ thân trong lòng ta vẫn rất khó chịu. Nhất là lúc nhớ đến lúc mẫu thân chết, trời đầy tiền giấy, vậy mà trong chốc lát lại biến thành đèn đỏ hỉ điệu. Cho nên cảm giác của chàng, ta rất hiểu!”
Tiếu Trọng Hoa ngẩn người, muốn nói nhưng chung quy lại vẫn im lặng. Đem nàng càng ôm chặt hơn.
Cứ ôm chặt như vậy, càng ngày càng chặt. Giống như là sợ hãi mất đi vậy…
Tiếu Trọng Hoa còn chưa dùng bữa tối đã lại bị Hoàng đế triệu kiến vào cung.
Âu Dương Noãn dùng xong bữa tối liền đến thư phòng luyện chữ. Đúng lúc này Hồng Ngọc bẩm báo, Thế tử phi đến.
Âu Dương Noãn sửng sốt, thong dong hạ bút: “Mời vào đây!”
Tôn Nhu Trữ mang theo nha đầu tiến vào rồi phân phó: “Đem vải dệt để xuống, ngươi lui ra ngoài đi!”
Nói xong liền nâng mắt nhìn chung quanh, thấy trong phòng khắp nơi rộng thoáng, thập phần sạch sẽ.
Trước cửa sổ hướng nam để đại án gỗ lê, Âu Dương Noãn mặc y phục đoạn chức bích sắc. Trên đầu không có châu ngọc, chỉ có một quản tử ngọc bích đơn giản.
Nhưng lại càng khiến khuôn mặt thanh lệ, chính là thân hình không biết vì sao thoạt nhìn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100182/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.