Noãn các.
Ngoài cửa sổ mưa dần ngưng, Hồng Ngọc bên một chậu hoa nhài mới thay đi tường vi đã muốn héo rũ bên cửa sổ, rồi cười nói: “Tiểu thư, hoa nhài này nở có đẹp không?”
Âu Dương Noãn cười: “Rất đẹp!”
Hồng Ngọc buông chậu hoa xuống, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Âu Dương Noãn thì hơi có chút không yên lòng hỏi: “Sáng hôm nay Đại công chúa phái người đến truyền tin, là muốn tiểu thư sớm có chuẩn bị tâm lý. Thế nhưng tiểu thư lại giống như không có việc gì, đây chính là chuyện liên quan đến đại sự cả đời a!”
“Gấp thì cũng có lợi ích gì? Hôn sự của ta, tự nhiên có những người đó quan tâm!”
Âu Dương Noãn lấy ra một cây kéo nhỏ, chậm rãi bỏ đi những là vàng. Không ngẩng đầu lên mà hỏi: “Bên ngoài có tin tức gì không?”
Hồng Ngọc lắc lắc đầu, nói: "Gió êm sóng lặng!”
Âu Dương Noãn thản nhiên ‘Oh’ một tiếng: “Vậy thì không cần lo lắng!”
Hồng Ngọc vẫn không thôi lo lắng: “Tiểu thư, vạn nhất Bệ hạ….”
Cây kéo trong tay Âu Dương Noãn dừng một chút, lập tức răng rắc một tiếng, một cành cây khô rớt xuống. Ngữ khí không hiểu vì sao lại thêm một tầng lãnh ý: “Bây giờ không đến, sau này sẽ không có Thánh chỉ!”
Hồng Ngọc khó hiểu, Âu Dương Noãn nhìn cành khô vừa bị bỏ đi, nhẹ giọng nói: “Cửa hôn sự này, đại khái có vài người sẽ không đồng ý. Tiếu Thiên Diệp đương nhiên cũng hiểu được thời cơ tốt nhất còn chưa đến. Nhưng hắn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100075/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.