Lâm Chi Nhiễm yên lặng nắm chặt tay, trong mắt phủ thêm một tầng sương mù: “Muội nói đúng, ta cái gì cũng không cho nàng được!”
Nếu hắn cự tuyệt cửa hôn sự này, một khi Hưng tể bá phủ hỏi tội thì sẽ tổn hại đến thanh danh hắn. Khi đó có lợi nhất chính là Lâm Văn Uyên, điều này hắn rõ hơn ai hết…....Hắn hơi hơi nhắm mắt ngưng thần một lát rồi đột nhiên mở mắt: “Ta có thể khiến Trịnh gia chủ động từ hôn!”
Nhất thời trong phòng cơ hồ là một mảnh tĩnh mịch, ngực Âu Dương Noãn nặng nề nóng lên. Cổ họng hơi hơi phát đau, một câu cũng không nói ra được. Lâm Chi Nhiễm nhìn Âu Dương Noãn, ánh mắt lạnh lùng. Nhưng tâm ý của hắn lại không hề cách trở rơi thẳng vào lòng nàng. Nàng biết đối phương đang nghiêm túc.
Lâm Chi Nhiễm từ trước đến nay không phải là người lỗ mãng, nếu hắn nói có thể khiến Trịnh gia từ hôn thì chắc chắn sẽ có biện pháp, cũng nhất định nắm chắc. Tình huống nào có thể khiến Hưng tể bá phủ buộc phải đường đường từ hôn? Trừ phi là danh dự nữ nhi bại hoại….
Nàng biết Lâm Chi Nhiễm cũng không phải kẻ nhân từ, nếu hắn quyết định làm liền nhất định sẽ làm đến cùng không lưu luyến. Nếu đổi lại là một nữ tử khác, có người vì mình không tiếc vi phạm đạo nghĩa lương tâm, làm việc nghịch đức thì sẽ vui sướng không thôi. Nhưng hắn lại không biết, những lời hắn nói khiến cho nàng cảm thấy khổ sở, khiến nàng không thể đứng thẳng.
Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100022/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.