Âu Dương Noãn đoánkhông sai, từ sau khi nữ nhi qua đời, đại công chúa sợ nhìn vật nhớngười, nhưng lại không nỡ vứt đi nên đã đưa chúng cùng bài vị của đứanhỏ đưa đến Trữ quốc am. Bước vào gian điện này, ánh mắt công chúa đãtràn ngập tình cảm bi thương của mẫu thân.
Nha hoàn bên cạnh tiến lên muốn giúp, công chúa lại cự tuyệt, tự mình mở một chiếc rương gỗtinh xảo. Bên trong cái rương thứ nhất chứa một chiếc trống bỏi, kiểudáng rất tinh xảo, trên mặt còn điêu khắc rất nhiều hoa văn tinh tế cùng chữ cát tường. Đại công chúa nhẹ nhàng thả chiếc trống xuống, trên mặttràn ngập thần sắc hoài niệm.
Bên trong chiếc rương thứ hai, ÂuDương Noãn nhìn thấy một cái yếm nho nhỏ, trên mặt có đính mấy viên minh châu, có lẽ được bảo quản tốt nên qua nhiều năm mà màu sắc vẫn như cũ.Đại công chúa cúi người xuống, ghé mặt vào chiếc yếm. Trong mắt tựa hồnhư lấp lánh nước nhưng lại khuất phục không rơi xuống.
Trongcái rương thứ ba là một con rối gỗ có giây được điêu khắc cực kỳ sinhđộng, còn có hai cánh tay ngắn ngủn mập mạp làm người ta không nhịn được mà cảm thấy yêu thích. Đại công chúa nhìn chăm chú thật lâu, sau đó lôi con rối gỗ ra, trên đầu nó có một thanh gỗ được dùng một sợi dây tơ nối lại. Màu sắc của sợi tơ sớm đã không còn, chỉ thấy loang lổ một màutrắng. Đại công chúa nhẹ nhàng giật giật sợi dây, cánh tay con rối nhẹnhàng giật giật một cái, thoạt nhìn cực kỳ thú vị. Nhưng trên mặt đạicông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099932/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.