Đại quân đã đi qua thật lâu, Âu Dương Tước vẫn ngồi lẳng lặng bất thần. Âu Dương Noãn thấy hắn khác thường liền đón lấy ly trà từ Hồng Ngọc, tự mình đưa cho hắn.
Thái độ của Âu Dương Tước khác thường, một câu cũng không nói, chỉ im lặng nhìn cửa thành, nắm chặt ly trà trong tay, nhíu chặt mày.
Trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ khác thường, hắn có lúc thẫn thờ lại có khi sôi nổi, nhưng chưa bao giờ có tư vị như vậy. Âu Dương Noãn nhẹ giọng kêu: “Tước nhi! Tước nhi!”
Liên tục kêu vài tiếng như vậy, Âu Dương Tước mới như đột nhiên bừng tỉnh, phục hồi tinh thần: “Làm sao vậy tỷ tỷ?”
“Cái gì mà làm sao? Là ai đang thất thần không biết hồn phách đã bay phương nào hả?” Âu Dương Noãn cười cười lắc đầu làm Âu Dương Tước ngượng ngùng đỏ mặt.
“Hai đứa đang nói chuyện gì vậy?” Lý thị được Trương mama dìu ra từ sau bình phong.
Âu Dương Noãn bước lên đón lấy Lý thị: “Tổ mẫu tỉnh rồi sao?”
“Bên ngoài ầm ĩ như vậy, làm sao ngủ được! Ta chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi thôi! Tước nhi, vừa rồi cảm thấy như thế nào, có vui không? “ Lý thị hứng thú hỏi, bộ dáng kia rõ ràng chỉ xem Âu Dương Tước như một tiểu hài tử háo hức xem náo nhiệt thôi.
“Tổ mẫu! Con lần đầu tiên được chứng kiến cảnh như vậy, đại quân như thủy triều, khôi giáp tỏa sáng. Đao sắc như gió, còn có tướng lĩnh Minh quận vương quả nhiên uy nghi bất phàm, thật sự là rất uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099928/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.