Âu Dương Noãn mỉm cười nói: ”Lễ vật của ta chỉ là một chút tâm ý, không thể sánh với tượng Quan Âm Bạch Ngọc của muội được!”
Âu Dương Khả nghe vậy, khóe miệng lộ ra sự kiêu kỳ, trên mặt lại càng đắc ý, khí thế bức người nói: ”Tỷ tỷ đúng là khiêm tốn. Nếu nói như vậy lễ vật của tỷ nhất định là rất độc đáo. Không biết có thể cho muội thưởng thức một chút không?”
Lâm Nguyên Nhu ở một bên cười nói: ”Cũng đúng, sớm đã nghe nói Noãn nhi muội muội trí tuệ phi phàm, không biết lễ vật này sẽ mang đến bao nhiêu sự kinh hỷ. Không bằng lấy ra cho mọi người cùng thưởng thức một phen?”
Lâm Nguyên Hinh không thích sự kiêu căng xảo quyệt của Âu Dương Khả, nghe như vậy không khỏi nhíu mày nhìn Lâm Nguyên Nhu, nàng ta sợ Noãn nhi sẽ khó xử, vừa định thay nàng nói hai ba câu thì Âu Dương Noãn lại ấn tay nàng ta xuống, cụp mắt che đi ánh sáng gian tà đang lưu chuyển trong ánh mắt, rồi thản nhiên nói: ”Muội muội, lễ vật của ta đã sớm dâng lên cho tổ mẫu rồi!”
Đây là không muốn lấy ra sao? Sợ bị mất mặt xấu hổ sao? Âu Dương Khả nghĩ như vậy liền cất cao giọng nói: ”Ta đây sẽ đi thỉnh tổ mẫu lấy ra!” Nói xong lại lập tức chạy tới bên người Lý thị kiên định nói: ”Tổ mẫu, tỷ tỷ nói sớm đã dâng lễ vật lên cho người, con xin người hãy lấy ra cho mọi người nhìn một chút, Khả nhi cũng muốn được mở rộng tầm mắt!”
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099909/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.