Hai tháng trôi qua, tại thọ yến của Lý thị.
Âu Dương Noãn mang theo Hồng Ngọc vừa mới tiến vào phòng khách, đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng cười nói. Không biết là có bao nhiêu âm thanh đang ríu rít ở bên trong. Lý di nương đứng ở cửa, nhìn thấy Âu Dương Noãn tiến tới thì mỉm cười hành lễ, nói: “Thân tộc, bạn bè bằng hữu trên quan trường của lão gia cùng các vị phu nhân tiểu thư đều đã chúc thọ lão thái thái. Đại tiểu thư cũng vào đi thôi!”
Trong phòng khách, mực đen được đặt bốn phía. Trên bàn dùng mâm sứ trắng để đựng trái cây cùng các loại điểm tâm. Lý thị mặc phục sức Phúc thọ cát tường, trang sức bằng vàng ròng cùng áo choàng ngắn thêu hoa, đang ngồi trên vị trí chính diện cười khanh khách. Bên cạnh không ít phụ nhân cẩm y hoa lệ ngồi vây quanh. Ở giữa bọn nha hoàn mặc váy đỏ đang đi lại không ngừng, bận rộn dâng điểm tâm hay thay trà nước, không khí thật là náo nhiệt. Lúc này thấy Âu Dương Noãn bước vào, trong phòng liền yên tĩnh, mọi ánh mắt đều tập trung trên người nàng. Nàng mỉm cười tự nhiên bước lên hành lễ với Lý thị: “Tổ mẫu, Noãn nhi chúc người Phúc thọ an khang, vạn sự như ý!”
“Noãn nhi, mau tới gặp bá mẫu, thím, tẩu tử rồi các tỷ muội của con đi!” Lý thị cười tươi vẫy tay với nàng.
Mọi người nhìn Âu Dương Noãn với ánh mắt kinh ngạc. Vị này là ngoại tôn nữ của Trữ lão thái quân trấn quốc Hầu phủ, là đích trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099908/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.