“Cậu nói quá lời rồi. Noãn nhi sao dám! Cửu cửu, cữu mẫu đều là các vị trưởng bối, nếu đãmuốn đi vào sao con dám cản. Nhưng dù sao đây cũng là viện của lão tháiquân, mọi người cứ thế xông vào thì thực không ổn, vẫn nên để con chongười vào trong bẩm báo. Mọi người ở bên ngoài chờ một chút!” Âu DươngNoãn nói xong liền phất tay, Hồng Ngọc hiểu ý liền xoay người vào trong.
Chỉ chốc lát sau, Đỗ mama từ bên trong đi ra. Thần sắc lạnh lùng nói: ”Haivị lão gia, phu nhân cùng các vị thiếu gia, tiểu thư, mọi người hãy đivề trước đi, lão thái quân hôm nay không muốn tiếp kiến ai hết!”
“Ta không tin! Sao lão thái quân có thể nói lời này?” Tương thị nhíu mày nói
“Nhị tẩu nói rất đúng, các ngươi nhất định không cho bọn ta gặp lão tháiquân, chẳng lẽ bên trong đã xảy ra chuyện gì sao? Mau tránh ra!” Lâm Văn Bồi dẫn đầu hét lên.
Nghe Lâm Văn Bồi hét lên nhưng Âu DươngNoãn vẫn đứng yên ở cửa chính. Tuy thân hình nhỏ bé mảnh mai nhưng ánhmắt lại trấn định thong dong, không chút nghe vào ý tứ của bọn họ.
Lâm Văn Uyên cười lạnh nói: ”Noãn Nhi, chớ có ỷ vào lão thái quân sủng ái ngươi, ngươi dám ngăn cản chúng ta sao?”
“Ta tất nhiên là không dám ngăn Nhị cửu cửu, nhưng Đỗ mama cũng đã nói làngoại tổ mẫu không muốn gặp ai.” Tươi cười trên mặt Âu Dương Noãn cũngkhông thay đổi.
Lâm Văn Uyên cuối cùng cũng không thể tươi cườiđược nữa. Hắn không nghĩ tới người cháu gái trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099897/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.