Âu Dương Khả nghihoặc nhìn Lâm thị, lại nghe bà ta chậm rãi nói: ”Lần này ta một lòng chỉ muốn trừ bỏ đi đứa nhỏ trong bụng Chu di nương thế nhưng lại quên điThọ an đường bên kia cũng không phải ngồi không. Hôm nay Trương mama nói những lời kia đúng thật là những câu tru tâm, chỉ thiếu điều không nóithẳng ta là đồ độc phụ! Hừ, cái gì mà ‘Sinh con cũng phải duyên phận’,lời này của bà ta chẳng phải là muốn nói ta không sinh được con trai thì đừng si tâm vọng tưởng chiếm lấy vị trí chủ mẫu cả đời sao!”
Âu Dương Khả nghĩ nghĩ, nói: ”Ý của mẫu thân là đây đều là ý tứ của Lão thái thái?”
Lâm thị hừ một tiếng: ”Trương mama đem những lời lão thái thái không tiệnnói, làm những việc lão thái thái không tiện làm, tất cả đều làm. Lãophu nhân không thể bỏ qua thể diện để mắng ta, Trương mama liền làmthay! Nhìn đi, chuyện này vẫn còn chưa xong đâu!”
Âu Dương Khảquá sợ hãi: ”Nếu là như thế, mẫu thân phải làm sao bây giờ? Phụ thân cóphải là sẽ không bao giờ gặp mẫu thân nữa không?”
Lâm thị ôn nhucười: ”Hài tử ngốc, sợ cái gì chứ? Nước đến đất chặn, binh đến tướng đỡ, mẫu thân tất nhiên là có biện pháp lung lay phụ thân con, đứa nhỏ trong bụng Chu di nương kia là tâm can bảo bối của lão gia, nếu như ông ấynghi ngờ…”
Âu Dương Khả nghi hoặc nhìn chằm chằm Lâm thị: ”Mẫu thân, ý của người là…”
Lâm thị lại lắc đầu, nhu hòa nói: ”Khả nhi, con trở về trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099892/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.