"Nhị tỷ không nên hiểu lầm, đại tỷ cũng không phải cố ý muốn làm cha bị thương đâu, nếu như không phải mới vừa rồi Nhị tỷ tránh ra, chắc hẳn đại tỷ cũng không làm tổn thương đến cha."
Hạ Tử Hiên nói giúp Hạ Phù Dung, đồng thời dùng ánh mắt trấn an Hạ Phù Dung thật tốt, sau đó mới trả lời.
"Nhị tỷ, thói quen lấy cha làm tấm chắn cũng không hay đâu, ta còn tưởng rằng với sự hiếu thuận của Nhị tỷ, nhất định sẽ ngăn ở trước mặt cha đấy."
"Theo ý của Đại đệ, thứ tỷ là cố ý muốn thương tổn ta hay sao?"
Hạ Trì Uyển nhíu mày, "Ta cùng với thứ tỷ chính là tỷ muội một nhà, ta lại không đắc tội thứ tỷ, thứ tỷ vừa rồi vì sao cố ý muốn công kích ta, còn liên lụy đến cha nữa?"
Nếu không phải Hạ Phù Dung muốn tấn công, Hạ Trì Uyển cho dù trốn hay không trốn, cũng không làm Hạ Bá Nhiên bị thương được.
"Cha, vừa rồi con có chỗ nào đắc tội thứ tỷ sao? Vì sao thứ tỷ muốn ra tay với con?"
Hạ Trì Uyển không hiểu gì cả mà nhìn về phía Hạ Bá Nhiên.
"Cha, không lẽ chỉ vì một chuỗi hạt châu san hô, thứ tỷ đã tức giận muốn đoạt của con sao? Nếu là như vậy, vạn nhất thứ tỷ nhìn trúng đồ nhà người ta, có phải cũng muốn đoạt lấy hay không?"
"Nhị tỷ nói quá lời rồi, đều là tỷ muội nhà mình , đại tỷ mới có thể buông lỏng một chút như vậy. Đến nhà khác, đại tỷ làm sao có thể làm ra chuyện tình như vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/1467064/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.