Khác với Hạ Bá Nhiên, đối diện lúm đồng tiền như hoa của Hạ Trì Uyển, Hạ Phù Dung cảm thấy vô cùng chói mắt.
Chuỗi hạt châu san hô này có thể thật sự không quý giá, không đáng giá mấy đồng tiền, nhưng mà nó rất đẹp.
Những hạt châu màu đỏ tươi kia, mỗi hạt đều vô cùng sống động, trong như thủy tinh, trơn bóng và sáng long lanh.
Càng hiếm thấy chính là, chuỗi hạt châu san hô này đặc biệt làm tôn da.
Hạ Trì Uyển vốn đã xinh đẹp, đôi tay ngọc thon mềm cực kỳ hiếm có trên thế gian, đeo lên chuỗi hạt châu san hô này, đẹp đến mức khó mà rời mắt.
Ngay cả Hạ Phù Dung thân là nữ tử, coi Hạ Trì Uyển là địch nhân, cũng không khỏi rung động khi nhìn đôi bàn tay trắng như ngọc này của Hạ Trì Uyển.
Nếu như bị nam nhân thấy được, không chừng sẽ khiến cho những nam nhân kia thần hồn điên đảo đến mức không thể kiềm chế.
Hạ Phù Dung cảm giác toàn thân mình, mỗi một chỗ đều phát triển rất tốt, chỉ không hài lòng với đôi tay của mình, ngại làn da không đủ trắng mịn, tay cũng không đủ thon dài.
Vì thế, đã sớm nhìn chằm chằm vào chuỗi hạt châu san hô kia của Hạ Vũ Hân.
Mấy lần yêu cầu, Hạ Vũ Hân đều không chịu đưa ra.
Hôm nay, Hạ Vũ Hân lại tặng nó cho đối thủ một mất một còn của mình, Hạ Phù Dung không có giận sôi lên đã xem như không tệ rồi.
"Không cho phép càn quấy."
Hạ Bá Nhiên cũng biết, Hạ Trì Uyển mang chuỗi hạt này nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/1467063/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.