Chính là như thế, hầu hết người Đại Chu quốc đều thường xuyên thảo luận về tình hình bệnh đậu mùa . Mỗi lần dịch đậu mùa xảy ra, lần nào cũng bị thần hồn nát thần tính. Nếu không, bà cũng không có khả năng dùng bệnh đậu mùa để đối phó tiểu tử Hạ Tử Kỳ ngu ngốc kia. Chỉ tiếc là tướng gia có thể đơn giản vứt bỏ Hạ Trì Uyển, nhưng lại không muốn vứt bỏ nhi tử Hạ Tử Kỳ Cho dù Hạ Tử Kỳ đã mắc bệnh, tướng gia cũng chưa từng có ý định đưa Hạ Tử Kỳ đến trang viện để "Tĩnh dưỡng", nếu đổi lại là Hạ Trì Uyển , tướng gia sợ rằng đã sớm đưa Hạ Trì Uyển ra khỏi tướng phủ rồi. "Những biện pháp kia của con là từ đâu có được!" Thu di nương nhìn chằm chằm Hạ Tử Hiên, không cho Hạ Tử Hiên có cơ hội nói dối mình. "Đừng nói với ta là con vừa vặn nhìn thấy từ trong những quyển sách thuốc vô dụng kia đấy.” Hạ Tử Hiên là nhi tử của Thu di nương, trong đầu Hạ Tử Hiên nghĩ cái gì, Thu di nương sao có thể không đoán được. "Chẳng qua chỉ là một vài biện pháp Hạ Trì Uyển dạy cho người trong viện Triệu di nương, nhi tử thấy chúng hữu dụng liền dùng." Thu di nương đã nói như vậy rồi, Hạ Tử Hiên muốn nói dối cũng nói không nổi nữa. Thu di nương nghe xong lời Hạ Tử Hiên nói..., trong mắt đã có nước mắt. "Phù nhi đã trở thành cái dạng này, con còn ở thời điểm này gây thêm phiền sao!" Thu di nương đánh cho Hạ Tử Hiên hai cái."Hạ Trì Uyển là cái thứ gì, biết cái gì? Nếu như nàng ta thông hiểu mọi thứ..., chẳng phải là còn lợi hại hơn so với ngự y trong hoàng cung sao?" "Huống chi, mấy biện pháp kia của Hạ Trì Uyển, trong viện của Triệu di nương, cũng mới dùng được một ngày, làm sao con biết cuối cùng có hữu dụng hay không chứ." Thu di nương giận cực kỳ, tay của Hạ Phù Dung ngay cả ngự y cũng nói không cứu được. Vạn nhất trong thời điểm có dịch đậu mùa này, Hạ Tử Hiên lại gây ra tội khi quân, một đôi nhi nữ của bà chẳng phải là toàn bộ đều xong rồi sao! "Di nương, người yên tâm, chẳng phải là Nhị đệ thiếu chút nữa đã chết rồi sao. Nếu như không có phương pháp xử lý của Hạ Trì Uyển, e rằng giờ đây cha chỉ có một nhi tử là con rồi." Hạ Tử Hiên ngược lại trấn định hơn nhiều so với Thu di nương. "Không nói chuyện khác, biện pháp này tất nhiên là hữu dụng rồi. Chỉ dâng lên một biện pháp, thế mà Hoàng Thượng đã ban thưởng hài nhi rồi. Còn nữa, cầu phú quý trong nguy hiểm. Nếu như biện pháp của Hạ Trì Uyển hoàn toàn khống chế được bệnh đậu mùa trong viện Triệu di nương, người cho rằng, công lao này, còn đến phiên chúng ta đi lĩnh sao?" Nếu thực sự hữu dụng, hắn không đi đoạt công lao này của Hạ Trì Uyển thì cho dù có sủng ái hắn và đại tỷ thế nào đi nữa, cha cũng sẽ không chủ động đem phần công lao này đặt ở trên người hắn và đại tỷ. Trái lại, chính hắn đem hai biện pháp này hiến cho Hoàng Thượng, nếu như hữu dụng, Hoàng Thượng tất nhiên trọng thưởng. Một đôi nhi nữ của cha đồng thời được hoàng thượng ban thưởng, chẳng lẽ, cha còn có thể ngây ngốc chạy theo nói với Hoàng Thượng, phương pháp này chính là Hạ Trì Uyển nghĩ ra, hắn và đại tỷ phạm tội khi quân? Vì thế, hắn đoạt lấy tiên cơ, để cho cha không còn cách nào khác ngoài việc đứng về phía bọn hắn. Những tính toán này của Hạ Tử Hiên, Thu di nương nghĩ một chút thì đã hiểu rõ rồi. Thế nhưng mà Thu di nương vẫn lo lắng như cũ, "Con cho rằng Hạ Trì Uyển là một người dễ nói chuyện sao, di nương mới ngất một cái, toàn bộ sổ sách của tướng phủ đều bị nàng ta mang đi rồi!" Thu di nương càng nghĩ càng hoảng, "Vạn nhất nàng ta đem chuyện này vạch trần ra trước mặt Hoàng Thượng, con chẳng phải là phạm vào tội khi quân mất đầu rồi sao?" "Con còn chỉ sợ nàng ta không náo đó!" Hạ Tử Hiên lạnh lùng cười cười."Nếu như không phải vì lời nói của nàng ta, quyền chưởng quản tướng phủ của di nương sao có thể bị lấy đi. Đại tỷ sao có thể bị cha đưa đi am miếu. Không có những chuyện này, tay đại tỷ sao có thể gặp chuyện ngoài ý muốn, không giữ được?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]