Phòng khách lại trở nên an tĩnh, Tô Mộc Lạc nghiêng đầu nhìn Long Lăng đang nằm trêи thân mình.
Rồng nhà cậu đang vùi mặt lên vai cậu, tay ôm cứng eo cậu, không nhúc nhích, đã thật sự ngủ say rồi.
Tô Mộc Lạc tháo thắt lưng trói trêи tay mình ra, dìu Long Lăng dậy, muốn đỡ hắn về phòng.
Long Lăng vốn cao hơn Tô Mộc Lạc không ít, vóc dáng bất đồng, lềnh khềnh vướng víu, thành ra chỉ một đoạn ngắn từ phòng khách đến phòng ngủ cũng tốn không ít sức của Tô Mộc Lạc... Chờ cho cậu đỡ được Long Lăng lên giường, đang định đứng dậy thở phào, thì Long Lăng bỗng nhiên vươn tay đè cậu xuống, giữ cậu trong lòng hắn.
---- Rồi lại vùi mặt lên vai cậu, trở mình, ôm chặt Tô Mộc Lạc như ôm chiếc gối ôm cỡ lớn.
Tô Mộc Lạc: "..."
Cậu nhìn con rồng dính người một cái, sau đó xoa đầu đối phương.
Cậu biết mới vừa rồi Long Lăng cũng không tỉnh lại, hắn chỉ đơn giản là ôm lấy cậu theo bản năng mà thôi, dù đang ngủ say sưa, con rồng cố chấp ngang ngược này vẫn muốn độc chiếm phượng hoàng nhà hắn.
Dĩ nhiên Tô Mộc Lạc không ghét điều này, trái lại còn thấy lâng lâng vui vẻ, chỉ là bên cạnh vui vẻ, cậu vẫn thấy lo lắng nhiều hơn.
Rốt cuộc rồng của cậu gặp phải chuyện gì?
Tại sao đột nhiên xuất hiện tình trạng bất thường ấy?
Tô Mộc Lạc nhớ lại ánh mắt đỏ thẫm của Long Lăng vừa rồi, không nén nổi lo âu.
Cũng đúng lúc này, Long Lăng tự dưng cọ lên người cậu một cái, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-rong-nuoi-nghin-nam-cuoi-cung-cung-no/1776965/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.