A Nhiên của tớ không yêu bằng mắt.
Cậu ấy rất thấu tình đạt lý!
Diệp Tinh Anh bất mãn: "Trạch Nhiên, chúng ta từng là bạn cùng trường cấp hai, lại còn được nhiều người yêu mến như vậy. Cậu thật sự không nhận ra tớ sao?"
Anh lắc đầu: "Không ấn tượng lắm."
Ninh Khả Ngọc nhìn cái bánh bao trên tay, không kiềm được, cười lên thành tiếng mấy cái.
Cô khẽ liếc sang bên cạnh, Diệp Tinh Anh đang trợn mắt nhìn cô.
Bộ dạng của cô ta bây giờ không còn là nữ sinh thanh thuần như hình tượng mà bản thân đang cố gắng xây dựng.
Theo tưởng tượng của Ninh Khả Ngọc.
Diệp Tinh Anh rất giống...dạ xoa!
Ha ha ha.
Diệp Tinh Anh thở hơi ngắn, lồng ngực phập phồng vô cùng tức tối.
Cô ta cố gắng cười: "Trạch Nhiên, vậy tớ không phiền cậu nữa. Hôm khác chúng ta lại nói, biết đâu chừng, cậu lại nhận ra tớ."
Thẩm Trạch Nhiên không trả lời.
Diệp Tinh Anh thu lại ý cười, lườm nguýt Ninh Khả Ngọc rồi bước đi.
Lúc này, Thẩm Trạch Nhiên mới chịu ngẩng mặt:
"Cười đủ chưa?"
Ninh Khả Ngọc xé một miếng bánh bao cho vào miệng, trả lời: "A Nhiên, cậu không chừa cho người ta chút mặt mũi nào!"
Thẩm Trạch Nhiên: "Sợ cậu không vui."
Anh nói xong, cầm chai nước ép cam lên uống.
Ninh Khả Ngọc nhìn yết hầu nhẹ nhàng di chuyển, nuốt nước miếng cái ực.
Cô suy nghĩ về lời anh vừa nói.
Biểu hiện của cô rõ như vậy sao?
Thôi được, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728516/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.