Cuộc đời tôi quan trọng duy nhất hai lời hứa.
Hứa với bố mẹ Ninh Khả Ngọc, sẽ bảo vệ cô ấy thật tốt.
Hứa với Ninh Khả Ngọc, sẽ yêu thương cô ấy hết một đời.
_Thẩm Trạch Nhiên_
Bốn năm đại học chớp mắt đã kết thúc.
Sau khi tốt nghiệp, Thẩm Trạch Nhiên được chuyển đến tổng bộ công ty của bố mình thực tập.
Trạng thái thể hiện vô cùng tốt, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi đã trở thành nhân viên chính thức, từng bước leo lên cao bằng chính năng lực của mình.
Về phần Ninh Khả Ngọc, cô vừa ở lại trường thực hiện công tác giảng dạy, vừa tiếp tục học lên nghiên cứu sinh.
Mọi thứ gần như ổn định.
Tan tiết học.
Ninh Khả Ngọc về phòng kí túc xá liền gọi ngay cho Thẩm Trạch Nhiên.
Vài giây sau anh mới bắt máy.
Ninh Khả Ngọc lên tiếng hỏi trước: "A Nhiên, anh đang bận hả?"
Thẩm Trạch Nhiên mở giọng trầm ổn: "Không có, anh vừa họp xong."
Bên kìa truyền đến tiếng thở dài.
Anh sốt ruột: "Làm sao thế?"
"A Nhiên, anh thật giỏi."
"Tại sao lại nói như vậy?"
Ninh Khả Ngọc nghĩ ngợi về bản thân, u sầu thiểu não than trách: "Anh kiếm được nhiều tiền. Còn em chỉ tiêu tiền của bố mẹ."
Nghe cô nói, anh có chút buồn cười.
Lát sau liền nhẹ giọng an ủi: "Sau này cứ việc tiêu tiền của anh."
"Không muốn. Anh vất vả như vậy, em không nỡ."
Thẩm Trạch Nhiên không nói gì.
Cô bắt đầu lo lắng.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728447/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.