Anh hạ tầm mắt xuống cốc nước ấm nhả khói trước mặt, một lát sau mở giọng khá rụt rè: “Thật ra hôm nay cháu đến đây là có việc muốn nói với cô chú.”
Hai ông bà đưa mắt nhìn nhau.
Thật tình cũng đoán được Thẩm Trạch Nhiên định nói gì.
Ninh Hoài chỉnh sửa lại tư thế ngồi, thái độ rất mong chờ: “Chúng ta cũng coi như thân thiết. Cháu cứ nói đi, không việc gì phải ngại.”
Bầu không khí trở nên dễ chịu hơn hẳn.
Thẩm Trạch Nhiên không vòng vo, trực tiếp nói thẳng: “Cháu nghiêm túc cùng Khả Ngọc tiến tới hôn nhân.”
Nói xong, anh liếc xem phản ứng của hai người.
Hình như không tệ.
Mẹ Ninh bèn hỏi: “Thế…ý kiến của bố mẹ cháu thế nào?”
Thẩm Trạch Nhiên không hề giấu giếm: “Chuyện này cháu đã nói với bố mẹ, họ rất thích Khả Ngọc.”
Anh ngừng lại một lát rồi bổ sung thêm: “Ba năm nay cháu tiết kiệm được ít tiền, có thể mua một căn nhà rộng rãi trong thành phố. Nếu cô chú đồng ý, tương lai cháu và Khả Ngọc sẽ định cư ở đây. Cháu cũng cố gắng nhiều hơn nữa, để Khả Ngọc có một cuộc sống hạnh phúc.”
Ninh Hoài nhìn sang Thư Nhan gật gù, trên môi nở một nụ cười hài lòng.
Ông thở dài, ánh mắt vô cùng tin tưởng đặt vào chàng thiếu niên ngồi trước mặt: “Tốt! Tiểu Thẩm à, chú và mẹ nó chỉ có duy nhất một đứa con gái. Cô chú không mong nó giàu sang phú quý hay tiền tài danh vọng. Chỉ cần nó lấy được một tấm chồng tốt, sống một cuộc sống bình bình an an, mỗi ngày đều vui vẻ là được.”
Tất cả những gì Ninh Hoài nói, Thẩm Trạch Nhiên đều nghiêm túc lắng nghe, không bỏ sót một từ.
Anh hiểu rõ tấm lòng của bậc làm cha làm mẹ.
Bản thân anh cũng muốn dành tất cả mọi thứ mà mình có cho cô.
Thẩm Trạch Nhiên đối diện với hai vị trưởng bối, đặt ra lời hứa từ tận tâm can: “Cô chú yên tâm, cháu nhất định sẽ bảo vệ Khả Ngọc thật tốt.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]