Thất nguyệt đại vũ, thiên duyên tác hợp.
Nhất kiến khuynh tâm, nhất thế nhất sinh.
(Mưa lớn tháng bảy, duyên trời đã định.
Vừa gặp đã yêu, trọn kiếp trọn đời.)
Ninh Khả Ngọc đi công tác ở V được một ngày.
Tình cờ gặp Sa Kỳ, cả hai cùng nhau ra ngoài ăn uống.
Đồng hồ điểm chín giờ tối.
Ninh Khả Ngọc không thích ở bên ngoài quá muộn nên về trước.
Ở đây buổi tối xe cộ không nhiều, người qua đường chủ yếu đi bộ hoặc chạy xe đạp.
Bảo vệ môi trường là chính sách hàng đầu của chủ tịch địa phương.
Ninh Khả Ngọc cảm thấy lối sống như vậy rất lành mạnh.
Quán ăn cách đại học V không xa, đi bộ khoảng năm phút là tới.
Ninh Khả Ngọc chưa muốn về phòng, cô dạo một vòng quanh khuôn viên trường.
Cô lấy điện thoại từ trong túi, vừa đi vừa ấn nút gọi.
Thẩm Trạch Nhiên lập tức bắt máy.
Nghe tiếng ồn truyền đến loa, anh mở giọng: "Em đang ở ngoài?"
"Ừm.", Ninh Khả Ngọc loáng thoáng nghe được tiếng gõ bàn phím lạch cạch, tiện miệng hỏi lại: "Anh vẫn còn bận hả?"
Thẩm Trạch Nhiên không để ý đến câu hỏi của cô, ngữ khí hơi nặng nề: "Sao còn chưa về phòng?"
"Em vừa đi ăn với Sa Sa, còn đang ở khuôn viên trường đi dạo cho tiêu hóa!"
"Có lạnh không?"
Anh nhắc cô mới nhớ.
Ninh Khả Ngọc xoa xoa hai bên cánh tay rồi nhìn dáo dát xung quanh.
Người đông nhưng cũng nhiều gió.
Cô trả lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728445/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.