Hai người dằng co một hồi lâu như vậy, đã sớm khiến người khác chú ý đến, nhưng cũng may người tới nơi này đều có thân phận địa vị tương đối cao, cho nên tuy vẫn tò mò ghé mắt nhưng cũng không dừng lại để vây xem.
Nhưng dù như vậy, cũng đủ khiến Diệp An Nhiên cảm thấy thật xấu hổ, trong lòng nàng hơi khó chịu, nàng cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt từ khi quyết định làm việc ở nơi này, nên lời Tần Mặc nói cũng không có gì đáng trách. Chỉ là lúc sáng khi nàng gọi điện thoại hỏi cô chuyện vay tiền, tuy đã nói nguyên nhân với cô rồi, nhưng cô lại coi như không biết mà còn châm chọc nàng.
Tuy nhiên cũng có thể là cô ấy sớm đã quên, dù sao bọn họ cũng đã coi nhau như người xa lạ rồi, mà nếu đã là người lạ thì vừa nãy cần gì phải ra tay giúp nàng cơ chứ.
Nàng cúi đầu không nói gì, bỗng nhiên cô đến gần nàng thêm một bước, bắt lấy cánh tay nàng, lôi nàng kéo vào trong hội sở. Nàng hoảng sợ giãy dụa kịch liệt, nhưng được một lát đã thuận theo, để cô tùy ý kéo mình vào bên trong.
Tuy không biết cô định làm gì, nhưng nàng cũng không còn tâm trạng để phản kháng nữa, cho dù tình huống có tệ tới mấy thì cũng không tệ hơn được bao nhiêu.
Hai người đã đi qua một hành lang không dài không ngắn, khi tới cuối hành lang thì quẹo vào, nơi đó có thang máy, lúc chờ thang máy, cô vẫn nhất quyết không buông tay nàng ra. Chờ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-phung-gl/1053443/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.