(*)Chú thích tiêu đề
Liễu ám hoa minh (柳暗花明)
✚[liǔànhuāmíng] hi vọng; có hi vọng (trong hoàn cảnh khốn khó, tìm được lối thoát. Nguyên câu thơ là của Lục Du: "Sơn cùng thuỷ tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn" - Sơn cùng thuỷ tận ngờ hết lối, liễu rủ hoa cười lại gặp làng)
- -------------
Đây là một tin tốt, Diệp An Nhiên không rõ vì sao Vưu Tiếu vẫn buồn rầu như vậy, thẳng đến đi theo Vưu Tiếu qua từng dãy hành lang rồi đứng ở ngoài cửa một phòng bệnh thì nàng mới hiểu được.
Phòng bệnh ICU [1], một ngày vài ngàn tệ, dù có là gia đình khá giả cũng đủ để sạt nghiệp, huống chi là nàng, mấu chốt nhất là, còn không biết khi nào con gái mới có thể tỉnh lại, giống như là một cái động không đáy.
Bác sĩ chỉ cho phép nàng ở bên trong mười mấy phút, dài nhất không thể vượt qua 30 phút, khi nàng đi vào, con gái nằm ở trên giường bệnh, trên người còn cắm rất nhiều ống dụng cụ và được đắp một cái chăn của bệnh viện, sắc mặt trắng bệch, an tĩnh tựa như một con búp bê rối vô hồn.
Nước mắt nóng hổi đảo quanh hốc mắt, nhưng nàng lại gắt gao cắn chặt môi dưới, liều mạng không cho nước mắt rơi xuống, nàng sợ nước mắt rơi xuống sẽ mang đến vi khuẩn, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến sự phục hồi của con, kỳ thật nàng vẫn biết đó chỉ là chuyện cười, nhưng nàng vẫn thật cẩn thận.
Sau khi ra ngoài, bác sĩ yêu cầu nàng đi đóng tiền viện phí, đứa bé bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-phung-gl/1053438/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.