Ngồi trong phòng thẩm vấn bốn bề là gương một chiều, đối diện với hàng ngàn đôi mắt đang âm thầm sau gương dõi theo, săm soi mình Hoa Bảo Ngân vẫn bình thản như không, khuôn mặt không chút nhiệt độ, mặc kệ người thẩm vấn đối diện mình liên tục đưa ra những lời buộc tội không thỏa đáng, cô cũng không chút dao động, hay quan tâm.
Người thẩm vấn là một người đàn ông Việt Nam, với mái tóc đen bóng vuốt, vận âu phục đen nghiêm trang, trạc gần bốn mươi, do tổ chức thời gian đặc biệt chuẩn bị phỏng vấn Hoa Bảo Ngân, tránh có sự bất đồng ngôn ngữ. Hắn ta nghiêm mặt, cảnh cáo, "Ms. Hoa, chúng tôi hoàn toàn có thể buộc cô tội cấu kết với tội phạm thời gian, gây nhiễu loạn dòng thời gian và tuyên án cô. Tốt hơn cô nên nói cho tôi biết sự thật, cuối cùng cô vì sao có được thiết bị du hành thời gian, ai là kẻ tiếp tay cho cô và mục đích của các người là gì? Ms. Hoa, đừng nghĩ cô im lặng mãi được, chúng tôi có cách khiến cô khai ra đó. Đừng ép chúng tôi sử dụng biện pháp kém nhẹ nhàng hơn với cô. Thành thật một chút, chúng tôi sẽ xem cô chủ động hợp tác, mọi tội danh đều sẽ được giảm nhẹ. Ms. Hoa, cô suy nghĩ cho kỹ". Người thẩm vấn tỏ ra nửa nghiêm, nửa nhu, muốn ép Hoa Bảo Ngân khai ra sự thật chuyện du hành thời gian của cô. Đương nhiên, không ai trong tổ chức họ tin là Hoa Bảo Ngân nhờ một con ve làm bằng ngọc có thể xuyên không, đây đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ly/169647/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.