Tiền tiêu vặt của Bùi Ân không nhiều, chỉ mua được ít kẹo, nhưng vì tay của cậu nhỏ, nên cầm tất cả chỗ kẹo đó trong tay nhìn cũng nhiều, vỏ kẹo màu sắc rực rỡ trông rất đẹp mắt _ Thời Âm luôn yêu thích đồ ngọt, lúc này cũng không tránh khỏi bị dụ dỗ, không kìm được nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn chăm chú đống kẹo trong tay Bùi Ân. Thật lâu sau mới rời đi được tầm mắt, quay đầu thở phì phò, hừ một tiếng:
"Anh không nói cho em, không thích em..."
Mới đầu cô bé có chút tức giận, vừa nói vẻ mặt đã trở thành tủi thân _ Hơi chu môi, cúi đầu nói câu được câu không, dùng ngón tay chọc chọc con gấu bông nhỏ, vẻ mặt chán nản, ngay cả kẹo mà bình thường thích ăn nhất cũng làm như không thấy.
Bùi Ân có chút bối rối, tay chân luống cuống, vừa nhét tất cả kẹo trong tay vào trong túi của Bánh bao nhỏ, vừa vội vàng giải thích: "Anh thích A Huyền!"
Ánh mắt cô bé chợt sáng lên, ngừng tay, chớp chớp đôi mắt nhìn cậu _ Nhưng trong mắt vẫn còn do dự và nghi ngờ.
"Thật mà, không lừa em đâu!" Bùi Ân thấy vẻ mặt của cô giống như có chút xao động, vội vàng " không ngừng cố gắng" giải thích: "Hôm nay là lần đầu tiên anh đi học tiểu học, cho nên mới quên nói cho em, sau này sẽ không như vậy!"
Cô bé sụt sịt, yên lặng nhìn chằm chằm cậu, dè dặt hỏi: "Thật không?"
"Thật!" Bùi Ân vội gật đầu không ngừng: "Sau này có chuyện gì anh đều nói cho em, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nghich-tap/98068/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.