Edit: Tư Không
Beta: Tô Huyền Ann
Lại mở mắt, kí ức quay cuồng trong lồng ngự, trong mắt cô đã ngân ngânnước, nhìn người trước mắt, mặt mày sắc bén, góc cạnh rõ ràng, đời trước mỗi một nơi trên người anh cô đều tha thiết ao ước, sau khi buông bỏtất cả, cho dù đã từng tổn thương chồng chất, nhưng hiện tại, cô đã cóthể thản nhiên đối mặt với anh.
”Tần Uyên, tôi cho anh biết giấc mơ tôi từng kể, thật sự do bản thân tôi trải qua."" Tay cô run rẩy chỉ về ngực mình: ""Anh chỉ cho rằng tôiluôn đối với anh tàn nhẫn, luôn tổn thương anh, nhưng anh chưa từng nghĩ tới, nơi này của tôi, đã từng bị anh tàn nhẫn tổn thương qua, tôi đãđau khổ cỡ nào, gian nan cỡ nào.”"
Lông mày Tần Uyên càng nhíu chặt, trong ánh mắt cũng hiện ra tâm tìnhphức tạp, anh nhìn sắc mặt cô trắng bệch, bên trong đôi mắt không thểgiả bộ thống khổ, tâm tư nhạy bén như anh, anh biết rõ, giờ phút này côkhông nói dối anh. Mặc dù những điều cô nói thật sự không thể tin được,nhưng mỗi một biểu cảm nhỏ trên mặt cô nói cho anh biết, cô không lừaanh.
Khiếp sợ trong lòng khó có thể tưởng tượng được, nhưng vẻ khiếp sợ ởngoài, nhìn cô trước mặt rõ ràng lộ ra đau khổ nhưng lại ra vẻ kiêncường, dường như bị nỗi đau của cô lây động, anh không kìm lòng được xoa nhẹ hai gò má cô.
""Ở kiếp trước, tôi dùng hết dũng khí đi yêu anh, theo đuổi anh, dây dưa anh, nhưng anh vẫn lạnh nhạt với tôi, nhiều năm kết hôn chưa hề nhìntôi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/1485191/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.