chương hài tri ân
"Đại ca, ta không có chưỡi ngươi, cũng không có đánh lén ngươi, ngươi bỏ qua ta nha đừng đá ta nữa?" Tên âu phục cơ mà giờ cũng không còn âu phục gì nữa, toàn bộ áo quần đều cởi sạch bong đến quần lót cũng đều cởi, khà khà.
Nhìn thấy Tạ Phi Thiên đưa ánh mắt nhìn tới phần dưới của hắn, vội vàng kẹp chặc hai chân, dùng sức vươn mình che lại.
"Khà khà, ngươi không có mấy cái đó, nhưng mà ngươi lại dám dùng súng chỉa vào người ta, ta ghét nhất là ai chỉa súng vào người ta đó nhen!" Tạ Phi Thiên cười gian, dơ chân đá vào phần dưới của tên âu phục.
"Ah..." tên âu phục nghển cổ lên gầm rú: "Nhân sinh cuộc sống của mỗi con người chúng ta, đau khổ nhất, không gì bằng bị người ta đá vào dái a."
"Đại ca ơi đại ca, nhân sinh cuộc sống của mỗi con người chúng ta, đau khổ nhất, không phải là bị người ta đá vào dái, mà là bị đá vào dái mà không thể che dái lại... Ah đau chết ta rồi." Lão tam đau đến mặt đều xanh.
"Tam ca ơi tam ca, nhân sinh cuộc sống của mỗi con người chúng ta, đau khổ nhất, không phải là bị người ta đá vào dái, không che dái lại được, mà là bị đá vào dái không che lại được mà vẫn tiếp tục bị đá vào dái Ôi..." Cái kia lão tứ đau đến mức muốn lăn lộn.
Tạ Phi Thiên nghe được ba tên lần lượt rên rỉ chút xíu nữa không đứng vững cấm đầu xuống đất.
con mẹ nó, đời anh hùng không sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hoc-my-nu/14259/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.