Hôm đó trưởng thôn té xỉu trong phòng Lương Bạch Ngọc.
Hai người con trai mắng chửi, muốn liều mạng với Lương Bạch Ngọc nhưng bỗng thấy anh che miệng, ho ra một búng máu.
Hai người kia choáng váng mặt mày, quên luôn cha đang nằm dưới đất.
Cho đến khi một luồng pheromone hung ác kinh khủng xông vào trong khu vực tinh thần của bọn họ.
Con mẹ nó.
Cấp độ Alpha không nằm trong sự hiểu biết của bọn họ, bao vậy họ là một cảm giác căm ghét tràn đầy tính công kích mãnh liệt.
Hai anh em run rẩy nhìn nhau một cái rồi vội vã chạy ra ngoài.
Một cái giỏ từ phía sau ném tới, đập vào cánh cửa trước mặt bọn họ, kèm theo một tiếng gầm nhẹ, "Khiêng đi."
Bọn họ quay lại với vẻ mặt trắng bệch, một người ôm vai, một người nắm chân khiêng cha đi.
.
Khoảng thời gian này mỗi khi Lương Bạch Ngọc ho ra máu đều tránh mặt Trần Phong, đây là lần đầu tiên hắn thấy.
Trần Phong đi ra sân xách nước đem vô nhà, lau sạch ngón tay của Lương Bạch Ngọc, sau đó dùng khăn lau vết máu trên miệng anh, rồi cho anh uống nước súc miệng.
Lúc làm mấy chuyện đó, Trần Phong không hoảng hốt không bối rối.
Đến khi hắn bưng một thau nước đầy máu, hắn mới phát hiện tay chân mình lạnh như băng, hàm răng run rẩy.
Khớp bàn tay Trần Phong siết lên thành thau rửa mặt trắng bệch, sâu trong cổ họng dường như có thứ gì đó chạy theo tiếng thở dốc, hắn chịu đựng nhíu chặt lông mày.
Nhưng vẫn phát ra tiếng.
Máu trong thau rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ga-duong-do/1061693/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.