Trong thôn có nhà nuôi chó phát hiện có trộm, là con chồn muốn bắt gà tha đi.
Chó điên cuồng sủa không dứt, chồn nhanh chân rút lui.
Chủ nhà bị đánh thức xách chổi ra phi, vừa chạy vừa mắng con chồn, giày vải trên chân bị mòn, chạy chút đã bay ra ngoài, chủ nhà mất thăng bằng té cái oạch.
Chồn đã chạy mất, nhà nhà xôn xao.
Thôn này yên bình đã lâu, cái chết của Lưu Khoan là chuyện lớn nhất, còn đâu chỉ là chuyện vặt vãnh bình thường.
Lương Bạch Ngọc ngược lại với bầu không khí ở đây, cho dù là vẻ ngoài không thuộc về Beta hay là bệnh của anh cũng đều không phải chuyện bình thường.
Mọi người sau lưng cũng bàn tán về chuyện này, thậm chí cũng có người từng hỏi trước mặt anh.
Nhưng bình thường anh cũng khiến người hỏi bị dắt vòng vo, anh rất giỏi vừa dịu dàng vừa thẳng thắn như mưa xuân gió hè đáp lại hết thảy, sau đó rút lui toàn mạng.
Chỉ có tối nay là ngoại lệ.
Sự ưu tư hiện lên gương mặt anh.
Một luồng gió nổi lên trong rừng cây nhỏ, mang theo đất cát cùng với cuốn lá bay lơ lửng rồi lại rơi xuống, mỗi một tiếng động xào xạc đều được gói trọn trước khi mùa đông bắt đầu.
Lương Bạch Ngọc từ từ ngồi xổm xuống, mặt chôn trong lòng bàn tay, giọng nói của anh ẩm ướt buồn bã, tủi thân cái mệnh yểu này. "Sao chú lại vạch trần tôi?"
Trần Phong theo bản năng mở miệng: "Xin lỗi."
"Thật lòng à?" Dáng vẻ Lương Bạch Ngọc vẫn tủi thân và khó chịu.
Trần Phong lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ga-duong-do/1061662/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.