Chuẩn bị xong xuôi, Cao Cường cầm điện thoại lên chuẩn bị đi tới phòng của Quốc Cường thì vừa vặn đụng phải hắn đang dựa lưng vào tường, một chân gác lên tường, hai tay để trong túi quần mỉm cười với cậu. Kì lạ, nhìn thấy hình ảnh như vậy, cậu liền cảm thấy ấm áp ở trong lòng, quả tim liền đập rộn ràng, khóe môi lại bất giác cong lên thành nụ cười tự nhiên nhất.
"Sao cậu lại ở đây? Chẳng phải tớ nói sẽ đón chỗ cậu trước sao?" Hai người đứng đối mặt nhau. Cao Cường phát hiện mình thấp hơn hắn khoảng 10 cm.
"Cũng không có gì khác nhau. Đi thôi."
Cao Cường gật đầu. Quốc Cường bước chân trái, Cao Cường cũng bước chân trái. Cao Cường bước chân phải, Quốc Cường cũng bước chân phải. Hai người, hai đôi chân tiến lên phía trước, đồng điệu và nhịp nhàng một cách tự nhiên.
Cao Cường nói: "Hôm nay là ngày cuối rồi." Cậu thở dài.
"Sao thế?" Quốc Cường rõ ràng có thể cảm nhận được thái độ không bình thường của Cao Cường.
Cao Cường quay sang, cười híp mắt: "Ngày mai được ra khỏi nơi đây rồi. Tớ đã rất mong chờ ngày này."
"Đừng nói những thứ cậu không thực sự nghĩ như vậy."
Nụ cười nhanh chóng tiêu biến đi, Cao Cường nhìn xuống mũi chân của mình: "Dễ dàng bị phát hiện vậy sao? Sao lại cảm thấy lưu luyến thế này chứ? Đáng lẽ tớ phải thực sự rất rất vui. Cậu có thấy buồn không?"
"Không."
"Vô tâm như cậu đôi khi cũng hay, sẽ không có phát sinh tình cảm với những gì mình gắn bó, sẽ không thấy không nỡ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doi-truong-la-crush-cua-toi/253882/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.