Cảm nhận được chuyển động nhẹ nhàng trên giường mình, cơ thể cũng từ từ không còn bị cơ thể của đối phương bao lấy, Quốc Cường mở mắt ra, nhăn mày nhìn cái bóng đen đang trèo qua khỏi cơ thể của mình, bước xuống đất, di chuyển sang giường bên cạnh. Âm thanh tạo ra vô cùng nhỏ, đến mức dường như vô thanh. Quốc Cường đưa tay nắm được vạt áo của Cao Cường, âm lượng thì thầm vừa đủ hai người nghe: "Sao thế?"
Cao Cường cảm thấy Quốc Cường nói nhỏ như vậy vẫn chưa gọi là an toàn, cố gắng nói thật nhỏ hơn nữa, thều thào: "Bị phát hiện ngủ cùng nhau sẽ rất bối rối, cho nên tranh thủ mọi người sắp thức tớ sang giường khác nằm."
Quốc Cường đối với việc đột nhiên không còn có cái gối ôm làm bằng người để ôm nữa có chút khó chịu, nhưng mà hắn vẫn là nhịn được, hỏi: "Cảm thấy thế nào rồi?"
Câu hỏi này khiến cho Cao Cường cảm thấy ngượng ngùng, mặt lại đỏ lên. Cậu cảm ơn bóng tối, không để cho hắn phát hiện sự kì quái trên khuôn mặt của mình, nếu không cậu chỉ có nước đào tẩu trốn thôi.
"Thế nào?" Quốc Cường hỏi lần nữa.
Cao Cường đang tất bật sắp xếp lại các từ đang xáo trộn trong đầu, gấp gáp đưa ra một câu trả lời lũng cũng: "Ờ, thì, chuyện đó, lạ, cảm giác lạ, rất thích." Nói xong, ngay cả cậu cũng cảm thấy không hài lòng với cái đáp án này, muốn thu hồi ngay.
Bóng tối cũng che mất nụ cười của Quốc Cường, hắn nói: "Ừ, tôi biết rồi. Nhưng tôi hỏi là cậu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doi-truong-la-crush-cua-toi/253881/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.