Hai người chúng ta cả một buổi chiều đóng cửa trong phòng làm chuyện đại sự.
Thượng Kiệt quấn quít say mê, ta hăng hái nuông chiều nàng. Một giờ ngắn ngủi cơ bản là không đủ để chúng ta bổ khuyết nửa năm trời cô đơn.
Ta nhẹ lau đi giọt mồ chạy xuống từ trán nàng, ôn nhu từng tấc một hôn lấy khuôn mặt ta yêu. Thượng Kiệt dần hồi lại sức. Ánh mắt trong suốt mờ ám phủ đầy dấu vết sau cơn du͙© vọиɠ. Thượng Kiệt ngẩng đầu nhìn trộm ta, lại bị ta phát hiện liền vồi vàng cúi đầu, hai tai hồng thấu.
Ta dở khóc dở cười. "Bây giờ mới thấy xấu hổ?"
Kiệt không trả lời, đem mặt vùi vào lòng ta.
Ta vuốt vuốt đầu nàng, khẽ hôn lên mái tóc "Ngoan, đi tắm nè."
Không nhúc nhích.
"Kiệt... Có mùi đó..." Ta tiếp tục dỗ dành.
Người kia chu chu miệng. "Em muốn lưu lại hương vị của Dương...."
Tim đập điên cuồng.
Thượng Kiệt nhìn ta, tay trái trên giường nắm chặt tay phải. Nhẹ cắn môi dưới, lúng túng nâng mí mắt tính nói gì rồi lại thôi. Cuối cùng dùng hành động, nhướng người hôn lên môi ta một cái.
Ta choáng váng, Thượng Kiệt hôm nay lột xác hay sao a!?
"Em sao vậy?"
"Cái gì?"
"Ưʍ... ý tôi là, hình như em hơi khác... Kiệt, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Đồng tử hai mắt Kiệt co rút lại, lập tức nụ cười yếu ớt hiện ra. "Không có gì. Tại sao lại hỏi thế?"
Ta nhắm mắt nói: "Tôi nghĩ em chán ghét tôi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doc/3327246/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.