Ta chở Thượng Kiệt về thành phố.
Rời xa biển xanh cùng bờ cát, mồ hôi đổ như tắm, những đóa hoa phượng đỏ rơi khắp đường đi, đài radio phát mấy bài hát nước ngoài, một tay cầm lái, tay kia tùy ý giờ ra ngoài xe, lòng ta trống rỗng. Có một loại cảm xúc phức tạp tràn ngập trong đầu...
Cô ngồi cạnh ta, vuốt vuốt cằm, hai tay để cùng chỗ, móng tay sơn màu xanh nhạt.
Không khí thật kỳ lạ. Trán ta lại chảy tiếp thêm giọt mồ hôi.
"Em có muốn... trước khi về nhà làm cái gì đó...?" Ta lên tiếng, đánh vỡ cục diện trầm mặc.
"Cũng được." Cô thản nhiên đáp lại.
Từ cửa sổ, một trận gió nóng thổi vào. Ta bỗng nhiên nhớ là, mình mở máy lạnh nhưng lại để cửa kính mở, vậy mà Kiệt lại chẳng thèm nhắc ta.
Nhấn cái nút điều khiển, cửa kính xe từ từ đóng lại, âm thanh thật thoải mái. Khí lạnh từ máy phà vào. Cô bỗng dưng quay đầu qua, mở miệng nói: "Đổi vị trí hướng được không?"
Ta nghe thế liền nhìn lại, thấy hướng tỏa lạnh của máy chỉa thẳng vào cặp đùi thẳng tắp của cô.
Nhỏ giọng nói xin lỗi, ta lập tức điều chỉnh lại.
Cô ngồi đó, thủy chung giữ nguyên một biểu cảm, rồi từ từ thả lỏng, chớp mắt một cái, hơi ướm vể sầu bi. Dư quang lan đến mắt, lòng ta một trận buồn bực, nhưng lại không biết phải nói cái gì...
Một ngày trước, lúc ở trong sân nhà, thật đáng sợ....
Lúc này, ta nhớ lại nhưng vẫn đổ cả trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doc/3327231/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.