Chương trước
Chương sau
Ta biết ta là nên rời đi, vốn dĩ là nên làm như cái gì cũng không biết, cái gì cũng chưa nghe được... Nhưng mà...thanh âm rung rẩy quyến rũ kia tựa như có ma lực đem ta định lại tại chỗ, không thể di chuyển...

Nhìn vào thật kĩ, cánh cửa kia không khóa, hé mở gần một nửa. Ta không thể khống chế tay mình, nhẹ nhàng đẩy cửa ra...

Cửa mở...Nếu là không tận mắt nhìn thấy, ngươi không thể tưởng tượng kia là hình ảnh như thế nào...

Thượng Kiệt -- chị dâu của ta -- mặc y phục mà ta vô cùng quen thuộc ngồi trên bồn cầu. Vạt áo bị nàng kéo cao đến ngực lộ ra một nửa tròn trịa trắng trẻo bạch thỏ, điểm hồng ở đó vô cùng hấp dẫn.

Hai đùi thon dài trắng như tuyết kia mở ra như ẩn như hiện thấp thoáng nhìn thấy khu rừng rậm thần bí, mà ngón tay xinh đẹp của nàng lại vào ra liên tục tại nơi sâu thẳm cây cối....

Ta tựa vào khung cửa ngây ngẩn cả người. So với người thật cảnh thật sinh động sắc hương lúc này thì điện ảnh phim truyền hình gì đó không tính là cái gì...

Thanh âm nhỏ bé yếu ớt thật mê người từ miệng Kiệt thoát ra, đôi mắt hẹp dài dường như đọng chút nước mắt giống như con mèo nhỏ đột nhiên về phía ta...

Tay cô dừng lại, có lẽ ta nên xoay người ra khỏi cửa coi như cái gì cũng chưa xảy ra. Nhưng sự thật là, hình như nơi bí ẩn địa phương kia vẫn chưa thỏa mãn, mà ta ma xui quỷ khiến thế nào mắt vẫn là không thể rời khỏi nơi kia...

Nói ra người khác cũng không tin nhưng buổi tối hôm đó ta giống như đại thúc đáng khinh thất thần năm phút đồng hồ trơ mắt nhìn chị dâu của ta ngồi trên bồn cầu tự thỏa mãn đến khi lêи đỉиɦ...

Sau khi kết thúc cô đứng lên mang qυầи ɭóŧ rồi áo tới quần, từng cái từng cái mặc đến khi hoàn chỉnh, hơi giật mình đứng tại chỗ một lát. Hốc mắt ướŧ áŧ không kiềm được rơi xuống một giọt nước mắt, Thượng Kiệt vội vàng dùng tay lau đi...

Bỗng nhận ra tình huống này là không đúng, cô bước đi lảo đảo đi đến trước mặt ta. Không cẩn thận ngã xuống, ta có hảo ý đỡ Thượng Kiệt nhưng lại bị cô đẩy ra thật xa.

Ta ngẫn người...

Kiệt nhìn ta đầy hận ý, nhìn ta giống như ta vừa cường bạo cô ta xong...

"Ta thật muốn tức giận! Cô ta dựa vào cái gì a??"

Không để ta suy nghĩ lâu, Thượng Kiệt đã nhanh chóng chạy về phòng...

Cánh cửa hành lang "Rầm" một tiếng, để lại mình ta với không khí ngập tràn ái muội, sự việc nàng vừa làm kia khi vừa tắm làm mùi thơm cơ thể hòa cùng mùi kia...Thật ngọt!

Ôm Thượng Kiệt vào làm cánh tay đẫm mồ hôi, ta ma xui quỷ khiến tiến đến gần cô, thật sâu hít một hơi..."Thơm quá..."

Có lẽ là thật, mà cũng có lẽ là ảo giác... Không khống chế được chính mình, ta đem Thượng Kiệt tới thật gần, thẳng môi cô dịu dàng mà hôn...

Trước đây dù bên cạnh có là cô gái phong trần ta cũng không mất đi lí trí. Vậy mà đêm hôm đó vì một nữ nhân chưa từng chạm qua mà mộng xuân, thật không đáng! Mà đáng nói là, mộng xuân kia chi tiết rõ ràng đến làm ta thật tức giận.

Đôi môi căng mong kia... Cặp mắt câu dẫn kia... Không thể chối được đó là nữ nhân mà ta luôn nghĩ đến...

Rất rõ ràng, rõ đến nỗi ta không cách nào lừa gạt chính mình, nữ nhân trong mộng kia chính là giả "Hắc Mộc Đồng"...

Bắt đầu từ ngày hôm đó... hoặc là sớm hơn... Ta đã trúng độc của một ngườitên Thượng kiệt... Mà cô ấy chính là vợ mới cưới thua anh ta mười tuổi, cũng chínhlà chị ba của ta....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.