Nghệ Tâm sau khi bình phục tựa vào tường cũng nhìn thấy Thượng Kiệt...
Nếu đã bị người khác nhìn thấy thì dù có che dấu thế nào cũng vô ích. Ta ưu nhã rút ngón tay ra, đi đến bàn trà lấy giấy vệ sinh thong thả lau tay vừa Kiệt.
Mặt của nàng trong nháy mắt hiện ra một chút cảm xúc. Vội vàng cuối đầu che dấu sự xấu hổ, nàng bước nhanh tới mở ngăn tủ lấy bộ kính mắt, sau đó đi thẳng ra cửa mà rời đi.
Mọi chuyện xảy ra tất cả không quá một phút đồng hồ...
Nghệ Tâm đến ngồi xuống bên cạnh ta "Cô ây là ai?"
Ta vẫn không yên lòng nhìn nơi Thượng Kiệt vừa rời khỏi "Là vợ của anh ba tôi"
"Ha ha" Nghệ Tâm cười, thanh âm có chút mệt mỏi.
Ta cầm lấy điếu thuốc, thật sâu hút một hơi. Tâm tựa người vào ghế sô pha ngã vào cánh tay ta: "Chuyên lúc nãy...cưng tính sao?"
Ta cười lạnh "Còn có thể làm sao?"
Đúng vậy...còn làm sao nữa bây giờ... Chỉ có thể xem cô ta là loại người gì...
Trong nhà biết ta là thích con gái cũng chỉ có mẹ và chị hai, bọn họ không dám cho ba cùng anh ba biết. Ta sống 23 năm trên đời cái gì muốn là có, không ngở chính tại nơi này vận mệnh của mình lại nằm trong tay một cô gái vừa quen không tới một tuần tên Thượng Kiệt kia.
Chết sống một phen thôi, đã là phúc thì không phải họa...Ta chờ xem...
Ngoài dự kiến của ta, mọi người khi trở về không có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doc/3327211/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.