13
Văn Chu Độ hồi kinh.
Ta cùng mẫu thân dọn vào chỗ ở do Trần Sơ Ngôn sắp xếp, đồ đạc đầy đủ, ấm áp dễ chịu.
Nơi ấy cách chỗ phụ thân lao dịch không xa.
Trần Sơ Ngôn thỉnh thoảng lại đến thăm một lần.
Nhưng đa phần hắn chỉ trò chuyện cùng mẫu thân, khiến ta có cảm giác hắn đang cố tình tránh mặt ta.
Quả nhiên là người hiếu thuận, chẳng những hiếu thuận với mẹ mình, còn hiếu thuận cả với mẹ người khác.
Mẫu thân nhớ ta và hắn từng thư từ qua lại thân thiết, liền tạo cơ hội cho ta và Trần Sơ Ngôn ở riêng một lúc.
Trong phòng đang đốt lò sưởi, ấm áp dễ chịu.
Mẫu thân ở trong bếp cùng nha hoàn làm cơm, không cho ta giúp, dặn ta tiếp đãi Trần Sơ Ngôn.
Ta lấy mứt khô ra mời hắn, hắn ngồi nghiêm chỉnh như thể sau lưng chống một cây thước.
Vẫn không nhìn ta.
Ta gặm mứt khô rôm rốp, y như lần đầu gặp mặt. Hắn không nói, ta cũng chẳng lên tiếng.
Cuối cùng vẫn là hắn mở lời trước:
"Lạc tiểu thư, chuyện mà Lạc đại… à, bá phụ nói trong thư là thật sao?"
Ta ngẩn người, thì ra phụ thân ta còn từng viết thư cho hắn? Gò má Trần Sơ Ngôn đỏ bừng, hẳn là do bị lò sưởi hun nóng.
Hắn nói: "Thư từ khó nói rõ ràng, nên ta nhân dịp có thể gặp mặt, muốn hỏi cho rõ."
Hắn bỗng nghiêm túc hẳn lên, nhìn thẳng ta mà hỏi:
"Lạc tiểu thư, nàng thật lòng cảm mến ta, muốn kết duyên cùng ta sao?"
Ta không phòng bị, tay bóp nát miếng mứt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-do/4861333/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.