Edit: Nguyen_Khanh
Cảnh Diễm trầm mặc một chút, tiếp lời: “Chúng ta không nói chuyện này nữa.”Hắn rút kim lụa từ trong tay nàng, trải trên long án, buộc tơ vàng vào,“Luyện Nguyệt Sênh, chúng ta thảo luận chút.” Hắn ngẩng đầu, đưa kim lụa cho nàng.
Nàng nhận lấy kim lụa, gật gật đầu, “Ta cũng có ý nghĩ này.”
Cảnh Diễm nghe vậy, cong môi cười, sắc mặt dịu đi có chút ôn hòa, là vẻ mặtôn hòa hiếm có. Hắn chưa từng nghĩ tới sau khi hòa giải khúc mắc vớiLuyện Nguyệt Sênh, tâm trạng hắn sẽ trở nên tốt như thế, hắn chỉ chỉ vào cái ghế dựa trong góc tường, “Chuyển nó đến đây rồi ngồi đi.”
Luyện Nguyệt Sênh chuyển ghế đến theo lời hắn, ngồi xuống bên cạnh long án.
Sau đó Cảnh Diễm gọi An Linh tới. Đây là ám vệ đầu lĩnh phụ trách điều trachuyện Luyện Ngọc Hành bị ám sát. An Linh mặt mày trong trẻo, mũi thẳngmôi mỏng, quanh thân quanh quẩn một cỗ hàn khí, làm cho người ta nhìnmột cái sẽ cảm thấy toàn thân rét run.
Sau khi chào đế hậu hai người, hắn mở một cái hộp ra, bên trong chính là mũi tên kia.
Cho An Linh lui ra, hắn nói: “Trước tiên, chúng ta nói một chút về chuyện của Luyện Ngọc Hành.”
Cảnh Diễm cầm lấy mũi tên, đưa cho Luyện Nguyệt Sênh xem. Nàng nhận lấy,nhìn hắn một cái, liền chuyên tâm quan sát mũi tên trong tay.
Nếu Luyện Nguyệt Sênh có thể lại đây xin lỗi hắn, chắc nàng đã nghĩ rõ ràng những cong cong vòng vòng bên trong. Cho nên, hắn có thể an tâm chonàng xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720043/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.