Những cơn gió thoảng qua mang đến cái se lạnh. Những làn gió mát mẻ khắp nơi băng qua những con đường, những tán cây thổi tới. Thoảng trong làn gió người ta nghe được một hương thơm, ngẫm nghĩ một lúc có thể nhận ra đó là hương thơm của hoa Diên Vĩ trên vách tường công viên A. Thoáng chốc tinh thần cũng trở nên tích cực hơn.
Sau khi lên taxi, Đường Chi Hứa nói với Lê Khanh: "Bé ngoan, giúp tôi chăm sóc tốt Chiêu Chiêu nhé, bai”. Chiếc xe trong nháy mắt đã chạy mất tăm, Lê Khanh ngửi phải một luồng khói xe, vô thức mà cau mày.
"Meo ~ meo meo ~"
"Meo!"
Chiêu Chiêu trong tay cậu dường như bây giờ mới có phản ứng mà kêu lên mấy tiếng. Lê Khanh vuốt ve nó, vuốt được hai cái thì cậu cảm thấy như có gì đó không ổn. Tần suất tiếng ngáy này rất êm chứng tỏ lúc này Chiêu Chiêu đang rất thoải mái. Trong lòng Lê Khanh thấy khó chịu, ngừng vuốt ve mà mang nó trả về cái balo đựng mèo.
“Chiêu Chiêu, anh Lộ nói sẽ ngược đãi mày.” Lê Khanh vừa đi trên đường cái đối diện trạm xe buýt vừa nói, còn làm bộ như là có thật.
Tới gần Vãn Cao Phong lại là ngày nghỉ cuối tuần của học sinh, Lê Khanh phải đợi ba chuyến xe khó khăn lắm mới chen lên được chuyến mà cậu muốn ngồi. Nửa xe phía trước đã đông nghẹt không động đậy được, toàn thể khá là chen chúc, tay phải cậu nắm vững vòng treo, tay kia cậu lấy balo mèo từ sau lưng đeo ra phía trước. Lớp ngoài balo là kính trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-va-hoc-than-co-chut-khong-dung/1310613/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.