"Địt mẹ nó, lại thua rồi!" Lưu Vũ tức giận mà chửi thề.
Hoài Nam ở bên cạnh hơi cau mày lại, như ông cụ non nói: "Không được chửi thề."
Nhưng mà cậu đang đeo tai nghe làm gì nghe thấy Hoài Nam nói gì, tiếp tục chửi: "Chu Yến, cmm sao lúc nãy mày không lên cứu tao hả?!"
Chu Yến: "Là do anh ảo tưởng lên cân năm mà, em là support chứ có phải tuyển thủ chuyên nghiệp đâu mà cứu anh được!" Chu Yến oan ức giải thích.
Quang Khải: "Support đéo gì mà 9/4/3 thế, đậu má ăn hết mạng của team rồi!"
Hoài An: "Chơi game để giải trí mà, chúng ta chơi tiếp ván mới nhé."
Lưu Vũ, Quang Khải, Chu Yến, Giang Kha cùng đồng loạt hô lên: "Giải trí cái quần què!"
Lưu Vũ: "Thắng mới giải trí chứ thua giải trí cái gì!"
Thấy cả lũ ngồi trong quán net cãi nhau, không ai thèm để ý đến mình. Cuối cùng hắn cũng không nhịn nổi nữa mà đi ra đứng sau lưng cậu.
Tư thế của cả hai bây giờ rất mờ ám, Hoài Nam như thể sát cả cơ thể vào người cậu, vì ở cự ly gần nên qua tai nghe cậu vẫn có thể nghe được giọng nói trầm ấm của hắn.
Hoài Nam: "Để tôi chơi cùng."
Không để cậu từ chối, Hoài Nam đã vội ấn vào trận.
"Chơi đi, đừng để ý đến tôi."
Cậu đi sát vào người tôi vậy muốn không để ý kiểu gì!
Mấy tên đàn em thấy vậy cũng không dám ý kiến gì, ai bảo ánh mắt của Hoài Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-cung-hoc-ba-vay-ma-lai-yeu-nhau-roi-/3743484/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.