Lưu Vũ đứng hình trước câu trả lời của Hoài Nam.
Vậy là tên này thật sự là biển thái hả, đã vậy còn thèm khát.....
Mới nghĩ thôi mà Lưu Vũ liền nổi hết cả da gà lên, ánh mắt ba phần kinh bỉ, bảy phần ớn lạnh nhìn Hoài Nam. Cậu vô thức mà lùi lại thêm vài bước, đúng là không nên nhìn mặt mà bắt hình dong mà. Ai mà có thể ngờ được rắng một kẻ bên ngoài trồng có vẻ tử tế nhưng thực ra lại là một tên biển thái chứ.
Lưu Vũ :" Mẹ thằng biến thái, ghê tởm."
Nói xong cậu còn lấy cặp của bạn học gần đó ném thẳng vào đầu Hoài Nam.
Hoài Nam né một cách dễ dàng, hắn còn chưa tức giận vụ cậu nay trốn học ấy vậy mà bây giờ cậu lại còn dám chửi hắn, đã vậy còn dám vứt cặp vào người hắn. Đúng là không dùng biện pháp mạnh với cậu thì không được mà.
Hoài Nam vẫn ngồi im đó, giọng nói lạnh đi vài phần :" Nhặt lên."
Lưu Vũ tất nhiên làm gì có chuyện nghe lời Hoài Nam, cậu vốn còn định làm cho Hoài Nam thêm mất mặt thì lại nghe được câu nói cũ.
Hoài Nam :" Nhặt lên, đừng để tôi nói lần thứ ba."
Ban nãy còn hùng hồ bao nhiêu thì bây giờ lại e sợ mà mà trừng mắt với Hoài Nam, dù chỉ gặp nhau chưa lâu cơ mà cậu biết Hoài Nam là người mà cậu không thể chọc vào được.
Lưu Vũ cứng đờ đứng đó, rốt cuộc thì giữa Hoài Nam và thể diện cậu vẫn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-cung-hoc-ba-vay-ma-lai-yeu-nhau-roi-/3714600/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.