Lưu Vũ cứ vậy mà ngủ tới tối, lần nữa tỉnh dậy khi cậu được y tá thay ống truyền dịch. Cậu cảm thấy cơ thể đã khá lên nhiều nên thử đứng dậy đi lại.
Cũng may là Hoài Nam đưa cậu đến bệnh viện, nếu không thì không biết bây giờ cậu như thế nào nữa. Chắc hẳn chả ai trong lớp sẽ quan tâm cậu, Lưu Vũ mở điện thoại ra xem tin nhắn trong nhóm rồi ngồi chat với bọn họ để giết thời gian.
Khi cả đám biết cậu đang trong viện thì liên tục nhắn tin hỏi thăm, nhắn nhiều đến mức cậu cảm thấy phiền mà tắt luôn thông báo.
Cậu nằm viện thêm hai ngày mới xuất viện, trong hai ngày này thì hầu như hôm nào Hoài Nam cũng đến thăm cậu. Có cả Hoài An cùng đám kia nữa, Hoài Nam thì khó chịu ra mặt khi có người đến cơ mà vẫn không nói gì mà lẳng lặng đi ra cho họ nói chuyện. Chỉ khi có mỗi cậu với Hoài An thì hắn mới vào phá mà thôi.
Khi cậu ra viện thì cơ thể cũng đã hoàn toàn bình phục, cũng nhờ một phần sức đề kháng cậu tối nữa.
Bây giờ cậu đang ngồi trên xe của Hoài An, lí do là hôm nay Hoài An rảnh còn Hoài Nam thì có vẻ bận gì đó, với lại cậu cũng không muốn ngồi chung xe với tên đó một chút nào cả. Hoài An ngồi trong xe không ngừng bắt chuyện với cậu :" Mai anh chủ nhật anh có muốn đi đâu không, em tìm được chỗ này hay lắm."
Lưu Vũ :" Không, lúc khác đi." Hai hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-cung-hoc-ba-vay-ma-lai-yeu-nhau-roi-/3714598/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.