Trời đã tối, Phương Minh Viễn bước chậm ở đầu đường thị trấn Hải Trang,tuy rằng người nhà họ Phương hiện giờ đều ở biệt thự trong khu Li Sơn,đến cả vợ chồng Phương Thắng, bình thường cũng ở trong thành cổ, nhưngnhững phòng cũ của Phương gia ở thị trấn Hải Trang, vẫn còn được giữlại. Phương Minh Viễn cach một khoảng thời gian, thì âm thầm trở về đâymột chuyến. Chỉ có ở đây, hắn mới có thể tìm được kí ức trước đây củahắn, để chính mình ghi nhớ thời khắc khi mà mình cũng từng là một tronghàng tỉ người dân bình thường này.
Thời tiết mùa hè ban ngày nóng nực, đến lúc này rồi mà vẫn chưa dịu đi, không khí oi bức bao trùm cảmặt đất, người đi lại trên phố cũng không phải là ít. Hiện giờ thị trấnHải Trang, so với vài năm trước, cũng có thể nói là biến hóa nghiêngtrời lệch đất. Đường phố hai bên vốn có những căn phòng cũ, phần lớn đều đã được dỡ bỏ, thay vào đó là trùng điệp những tòa nhà sáu tầng, mặtđường cũng mở rộng không ít.
Phương Minh Viễn đứng ở trước cửamột vườn lớn, hắn còn nhớ rõ, nơi này vốn là một bãi than đá, chiếm mộtdiện tích tương đối lớn, than đá ở đây từng chất đầy như núi, hồi cònbé, hắn thường cùng bạn bè trèo tường vào đây chơi. Cũng không biếtrằng, nơi này đối với hắn lúc đó có cái gì thích thú đến vậy!
Tuy nhiên hiện giờ nơi này đã mọc lên hai tòa nhà sáu tầng sừng sững, haibên con đường lớn bằng phẳng rộng rãi là hai hàng liễu, dưới ánh đènđường, Phương Minh Viễn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153471/quyen-5-chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.