Phương Minh Viễn bọn họ đến thành phố Khang An vào ban đêm, thành phốKhang An mưa một trận lớn, làm giảm bớt sự nóng nực và khô hạn của thành phố Khang An cho những ngày mới vào hạ .
Thế nhưng các cơ quanđầu não của Ủy ban nhân dân chính quyền thành phố Khang An không vì cómưa to mà cảm thấy vui. Nháy mắt thì đã đến tháng 8 rồi. Nhưng nguồn tài chính của từng cơ quan trong tháng 7 thì vẫn chưa chuyển xuống. Cho dùlà kinh phí ăn uống, tiêu dùng có thể tạm thời cho nợ, nhưng tiền lươngcủa nhân viên của từng bộ ngành thì không thể cho nợ được? Nếu nói nhưvậy, cấp dưới sẽ không tạo phản?
Cho nên mới sáng sớm, thì có người đến trước văn phòng văn sinh đợi. Thời gian trôi qua, số người tập trung lại càng đông!
-Đây không chẳng phải là cục trưởng Hầu sao? Ngài tới sớm thế!
-Cục trưởng Lã, ngài đến cũng không muộn à!
-Ồ, đây không phải là chủ nhiệm Cẩu sao!
Đều là người trong thể chế, có thể nói là ngẩng đầu thì không thấy cúi đầulại thấy. Trong một lúc, trước cửa phòng làm việc của Thời Văn Sinhtiếng người huyên náo. Dù sao ai mà chẳng biết , Phó chủ tịch thành phốThời nếu không giữ lời , đúng giờ đi làm. Hiện tại vẫn chưa thấy bóngdáng thư kí đâu, Phó chủ tịch chắc chắn là vẫn chưa tới.
-Cục trưởng Lã, ngài là muốn báo cáo cái gì cho Chủ tịch Thời vậy?
Cục trưởng Hầu của cục giáo dục mỉm cười mà vỗ vai Cục trưởng Lã nói.
-Còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153461/quyen-5-chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.