Tôn Tầm tức giận quát lớn:
-Tôi quan tâm hắn họ gì làm cái quáigì, họ Tô thì sao, họ Tô cũng chẳng quản được Cục Đường sắt thành phốthương mại của tôi! Chẳng quản được Tôn Tầm tôi! Lưu Hải Ngọc, anh **còn không ra tay!
Cái cậu thanh niên đáng chết này, quát ầm ầm lên thế, sợ mấy người ngoài ban công không nghe được chắc?
-Họ Tô cũng không quản được Cục Đường sắt thành phố thương mại với Tôn Tầm anh?
phương Minh Viễn nói với ánh mắt kì lạ:
-Này, Tô Hoán Đông, Bộ trưởng Tô bị cách chức khi nào thế?
-Bộ trưởng Tô đương nhiên là…
Tôn Tầm nói đến đây, bỗng nhiên sực tỉnh, ngay lập tức sau lưng cậu ướt đẫm mồ hôi, không biết khi nãy mình đã nói những gì!
-Họ Tô cũng không quản được Cục Đường sắt thành phố thương mại! Không quản được Tôn Tầm tôi!
Những lời này mà truyền đến tai Phó thủ tướng Tô thì không biết các sếp sẽ đối xử với mình thế nào nữa? Đừng nói Tô Hoán Đông còn đang kiêmnhiệm chức Trưởng ban Đường sắt, cho dù đã nghỉ hưu thì trong cái cụcĐường sắt này vẫn còn không biết bao nhiêu lãnh đạo đều do một tay anhta đề bạt lên. Nếu họ nghe được những lời này thì không biết họ sẽ xử lý mình thế nào?
Tôn Tầm nhìn quanh, tất cả những ngườicoi thư ký của anh ta và Lưu Hải Ngọc là người đứng đầu đều nhìn anh tavới con mắt kinh ngạc. Tuy ai cũng hiểu anh ta nói gì, những đúng lànhững lời lẽ đó còn có thể hiểu khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153440/quyen-5-chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.