Thành phố Thượng Hải tháng bảy mặt trời gay gắt như lửa. ánh mắng mặttrời chói chang liên tiếp bảy tám ngày, mặc dù Thượng Hải là thành phốgần sông, gần biển, cũng vẫn giống như một lồng hấp bình thường, khiếndân tình khốn khổ.
Nhà ga Thượng Hải, lúc này đúng vào mùa cao điểm, học sinh được nghĩ hè về quê, trong nhà ga vốn đã chậtchội không chịu nổi giờ lại tấp nập người. Phóng mắt ra xa, đâu đâu cũng là đầu người. Tuy rằng nhà ga có mở điều hòa, nhưng cũng chỉ như muốibỏ biển, nhưng có ít cũng còn hơn không có. Mùi hồ hôi, mùi cơ thể, âmthanh ồn ào cùng pha lẫn nhau tạo thành một cảnh tượng quái dị mà khó có thể diễn tả bằng lời.
-Theo tôi chúng ta nên về bằng máy bay vẫn là tốt nhất!
Phùng Thiến bĩu môi than thở. Tuy rằng trong tay không có hành lí gìnhưng đi giữa đám người này chen chúc trong nhà ga, đối với người cóthói quen ra vào có xe đưa đón, đi xa có máy bay công vụ cao cấp đưađón, đối với cô ta mà nói thật sự là có chút khó tiếp nhận. Chỉ có điềulúc này máy bay công vụ cao cấp của Phương Minh Viễn, Phương Bân được cử đi từ Hongkong tới Mỹ sử dụng, nửa tháng vẫn chưa thấy về, Phương MinhViễn vội về thành phố Phụng Nguyên tự nhiên là không thể chờ được.
Thiến thiến, cố nhịn một lát, chúng ta vào phòng đợi sẽ không nhiều người như vậy!
Phương Minh Viễn ai ủi cô. Kiếp trước hắn đã từng trải qua nên đối với cảnh tượng này đã có sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153430/quyen-5-chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.