-Chỉ có người viết ra nó, mới có tư cách nói nó không đáng một yên!
Alfred thầm đọc đi đọc lại mấy lần trong lòng, sắc mặt lập tức chuyển từ xanh bợt!
Trong mắt Yamauchi có chút thương hại. Đương nhiên rồi, càng nhìn anhta một cách châm biếm, nhưng không nói một lời nào. Chỉ có điều nhào nặn giấy trong tay, thuận tay nhét vào trong túi, gật đầu với Jiro cách đókhông xa. Tự nhiên có người gửi cho Jiro một tờ ngân phiếu 200 Usd, sauđó bước đi ngênh ngang! Chỉ để lại sự giật mình cho Alfred.
Trong lòng Jiro có chút bất đắc dĩ, Vũ Điền Trọng có thể đi, Yamauchicũng có thể đi, nhưng anh ta thân làm người khởi xướng của bữa tiệc lạikhông thể đi! Đối với Alfred, Jiro bây giờ thực sự đều rất tức giận,chính bởi vì anh ta, Phương Minh Viễn mới rời đi trước tiên, khiến dựđịnh nói chuyện với Phương Minh Viễn sau bữa tiệc hoàn toàn thất bại!
-Ông Alfred…
Jiro vẫn chưa nói xong, Alfred đã quay đầu đi về phái ngoài cửa phòng yến tiệc, mà người cùng đi với anh ta cũng vội đi theo!
Đợi đến khi Alfred ra khỏi phòng tiệc, cửa chính của phòng tiệc từ từđóng lại, Alfred nghe được rõ ràng, tiếng cười đã nén lại từ lâu truyềnđến từ trong phòng tiệc! Tiếng cười từng tiếng từng tiếng giống như cáitát vào mặt, khiến anh ta hoa đom đóm mắt! Đến Phương Minh Viễn anh tamới hiểu ra, vì sao Lâm Liên nói gì cũng nhận lễ vật của hắn. Vì saoPhương Minh Viễn sẽ nói cảm ơn mình đến cổ vũ! Hóa ra, người thanh niênđó chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153429/quyen-5-chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.