-Tham tán Hoa Hạ tại Anh?
Phương Minh Viễn có chút ngạc nhiên, người của bộ ngoại giao sao lại cũng đến đây rồi.
-Sau khi ông Ollila tới không bao lâu thì bọn họ cũng tới. Họ đã đợi gần một tiếng đồng hồ rồi, vị Tiêu đó có chút sốt ruột.
Lâm Dung nhẹ nhàng giải thích:
-Hết lần này đến lần khác thúc giục tôi, cho nên tôi đành phải sang đây thông báo cho cậu.
Phương Minh Viễn nhíu mày, chuyện này cũng không trách được Lâm Dung, người trong nước đối với hầu hết các quan chức vẫn là khá giữ ý, quan là cha mẹ của nhân dân cơ mà, cái quyền lực của uy lực ấy, không ai dám đụng vào.
-Phương, xem ra cậu có việc gấp rồi, vậy thì cậu cứ đi giải quyết đi tôi ở đây đợi cậu!
Ollila tuy không hiểu tiếng Hán, nhưng dựa vào kinh nghiệm xã hội, nhìn sắc mặt liền hiểu e rằng Phương Minh Viễn đang có việc gì đó nên cười nói:
-Lần này đến Endinburgh chúng ta có vô khối thời gian để nói chuyện.
-Thế thì tốt quá!
Phương Minh Viễn cười nói:
-Vậy thì tôi xin thất lễ một chút!
Lúc này ở trong phòng khách của biệt thự, Philip, Lục Văn Chương đang ngồi cùng một người đàn ông trung niên nhỏ giọng nói chuyện.
-Tham tán Tiêu, lần này chỉ trông cậy vào ông đấy!
Lục Văn Chương lau lau bàn tay đầy mồ hôi vào quần nhỏ giọng nói với người đàn ông ngồi bên.
Tham tán Tiêu mặt không thay đổi sắc gật đầu nói:
-Ông Lục cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153363/quyen-5-chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.