Phương Minh Viễn không thích nợ ân tình, cho nên hắn trước tiên đã ... chỉ bảo...bọn người Tông Chính một câu, mấy toà nhà cổ của Bến Thượng Hải ngoài những toà nhà hắn để mắt đến, còn có một vài toà nhà cổ cùng thời kì, vì hiện nay vẫn còn đơn vị đang sử dụng, cho nên chưa thể mua lại hết. Phương Minh Viễn tin rằng với thực lực của Tông Chính, Hà Lạc, chỉ cần họ muốn, để có được những toà nhà này trong tay những đơn vị đó, cũng không phải là việc khó khăn gì.
Hơn nữa, Phương Minh Viễn cho rằng, những toà nhà này rơi vào tay nhóm người Tông Chính, cũng không phải là việc xấu, ít nhất qua một khoảng thời gian, họ sẽ quan tâm đến việc giữ gìn và sửa chữa những toà nhà này hơn những đơn vị đang sử dụng toà nhà, để đảm bảo chúng có thể đứng sừng sững lâu dài bên bờ sông Hoàng Phố.
Ánh mắt Tông Chính lập tức bừng sáng, có lẽ y biết được tầm nhìn về tiền bạc của Phương Minh Viễn, sở dĩ nhà họ Phương có thể trong thời gian ngắn đã có được của cải cho dù sưu cao thuế nặng làm người khác kinh ngạc, tầm nhìn và sự quyết đoán của Phương Minh Viễn chắc chắn là có vai trò quan trọng nhất.
Hôm nay Phương Minh Viễn dám nói ra những lời như vậy, rõ ràng là đã có chủ định sẵn.
-Cậu Phương, cậu dự định sử dụng những toà nhà này như thế nào?
Tông Chính lập tức hỏi. Trên thương trường, giành trước một bước, thì sẽ từng bước dẫn đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153275/quyen-5-chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.