Chương trước
Chương sau
Phương Minh Viễn không thích nợ ân tình, cho nên hắn trước tiên đã ... chỉ bảo...bọn người Tông Chính một câu, mấy toà nhà cổ của Bến Thượng Hải ngoài những toà nhà hắn để mắt đến, còn có một vài toà nhà cổ cùng thời kì, vì hiện nay vẫn còn đơn vị đang sử dụng, cho nên chưa thể mua lại hết. Phương Minh Viễn tin rằng với thực lực của Tông Chính, Hà Lạc, chỉ cần họ muốn, để có được những toà nhà này trong tay những đơn vị đó, cũng không phải là việc khó khăn gì.

Hơn nữa, Phương Minh Viễn cho rằng, những toà nhà này rơi vào tay nhóm người Tông Chính, cũng không phải là việc xấu, ít nhất qua một khoảng thời gian, họ sẽ quan tâm đến việc giữ gìn và sửa chữa những toà nhà này hơn những đơn vị đang sử dụng toà nhà, để đảm bảo chúng có thể đứng sừng sững lâu dài bên bờ sông Hoàng Phố.

Ánh mắt Tông Chính lập tức bừng sáng, có lẽ y biết được tầm nhìn về tiền bạc của Phương Minh Viễn, sở dĩ nhà họ Phương có thể trong thời gian ngắn đã có được của cải cho dù sưu cao thuế nặng làm người khác kinh ngạc, tầm nhìn và sự quyết đoán của Phương Minh Viễn chắc chắn là có vai trò quan trọng nhất.

Hôm nay Phương Minh Viễn dám nói ra những lời như vậy, rõ ràng là đã có chủ định sẵn.

-Cậu Phương, cậu dự định sử dụng những toà nhà này như thế nào?

Tông Chính lập tức hỏi. Trên thương trường, giành trước một bước, thì sẽ từng bước dẫn đầu.

Phương Minh Viễn cười lớn hai tiếng rồi nói:

-Nha Nội, e rằng bây giờ vẫn không phải lúc để nói.

Tuy rằng, quan hệ hiện nay giữa Tông Chính và hắn cũng được coi là vui vẻ, nhưng tiền bạc làm động lòng người, vì lợi ích khổng lồ, cho dù là thân sinh cốt nhục, bạn tốt chi giao cũng có khả năng vì phân chia không đều mà trở mặt với nhau. Những toà nhà này hiện nay vẫn chưa thực sự rơi vào tay hắn, nếu nói ra hết kế hoạch, thì chắc chắn Tông Chính sẽ gây cản trở, há chẳng phải đã làm quần áo cho người khác sao?

Đối với câu trả lời của Phương Minh Viễn, Tông Chính cũng không cho rằng là sự ngang ngược, y cũng hiểu rõ, mình hỏi có chút liều lĩnh, Phương Minh Viễn tránh né cũng là chuyện bình thường. Đổi lại là y, y cũng sẽ không dễ dàng nói cho người khác biết những thủ đoạn kinh doanh của mình.

Tông Chính nghĩ đi nghĩ lại, cũng không nén nổi có chút buồn bực, ân tình này của Phương Minh Viễn thực sự đến quá nhanh. Nhưng y cũng không thể nhận lấy.

-Đã như vậy, thì tôi và tổng giám đốc Trần sẽ thương lượng một chút.

Tông Chính cười và nói

-Lần này, tôi mời cậu Phương đến, vẫn còn một chuyện khác.

Phương Minh Viễn thả lỏng cơ thể, nghiêng người dựa vào ghế sofa nói:

-Mời Nha Nội cứ nói.

-Cậu Phương, tôi nghe nói, có một nhà máy lọc hoá dầu hiện đại, do cậu Phương đứng tên?

Tông Chính nói.

-Hả? Ha ha, Nha Nội thực sự thông tin rất nhanh. Đúng vậy, thực sự là có. Nhưng cho dù việc nhập khẩu dầu thô hay tiêu thụ dầu thành phẩm, cũng đều không ở trong nước. Không ngờ Nha Nội cũng biết được.

Phương Minh Viễn gật đầu xác nhận.

Hiện nay nhà máy lọc dầu dưới danh nghĩa của Phương Minh Viễn này, đã hoàn thành công trình kì hai, đang trong quá trình xây dựng thêm công trình kì ba. Hiện nay đã có 700 vạn tấn, sức gia công tổng hợp dầu thô cả năm, có hơn ba mươi loại thiết bị có hệ thống đồng bộ tương ứng và chủ yếu sản xuất thiết bị như chưng cất giảm áp thường, điều chế chất xăng, sản xuất nhựa đường, chiết xuất dầu, làm chậm lại quá trình đốt, tinh chế dầu ma-dút thêm Hydrogen, có thể sản xuất hơn năm mươi sản phẩm, căn cứ vào số liệu đưa ra vào cuối năm ngoái, các sản phẩm chủ yếu của nhà máy như hơn một trăm bảy mươi vạn tấn xăng, hơn hai trăm ba mươi vạn tấn dầu ma-dút, gần tám vạn tấn dầu nhẹ hóa chất công nghiệp, hai mươi tám vạn tấn khí hoá lỏng, hơn mười bốn vạn tấn dầu bôi trơn, cùng vô số các sản phẩm khác.

Nguồn dầu thô chủ yếu trong đó, là đến từ phần dầu Phương Minh Viễn đứng tên ở Kuwait, còn việc tiêu thụ sản phẩm, thì lại chủ yếu ở Hồng Kông, còn có phần tiêu thụ ở Nhật Bản.

Thực ra, mỏ dầu Phương Minh Viễn đứng tên hiện nay đã không chỉ là một cái, ở Nhật Bản, do trận động đất ở Kobe trước đây, đã tạo ra sự hỗn loạn trên thị trường chứng khoán Nhật Bản, Phương Minh Viễn đã lợi dụng cơ hội đó mua vào cổ phiếu của không ít doanh nhiệp Nhật Bản, trong đó đã bao gồm cổ phần của vài công ty dầu mỏ Nhật Bản. Tuy hiện nay vẫn không được coi là cổ đông lớn quan trọng, nhưng tiếng nói của hắn, cũng chắc chắn không ai có thể xem nhẹ.

Hơn nữa trong liên bang Nga, công ty dầu mỏ Asohon Kagetsu điều hành, cũng có không ít cổ phần. Theo thống kê chưa hoàn chỉnh, những mỏ dầu Phương Minh Viễn đứng tên này, một năm hoàn toàn có thể tiến hành gia công tổng hợp hơn bảy mươi triệu tấn dầu thô.

Trên thế giới, quy mô sản xuất này, cũng hoàn toàn có thể coi là một công ty tập đoàn dầu mỏ quy mô hạng trung rồi. Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, nguồn dầu của nó hoàn toàn do nội bộ công ty của hắn nắm giữ. Cho nên về cơ bản không cần lo lắng bị người khác chẹt họng.

Tất nhiên Tông Chính không biết rằng, Phương Minh Viễn còn có công ty dầu mỏ chưa công khai. Nhưng chỉ riêng sức sản xuất của nhà máy lọc dầu này, ở trong nước đã có thể nói là xếp hàng đầu so với các nhà máy lọc dầu nhà nước rồi.

-Tôi nghe nói, nhà máy lọc dầu cậu Phương đứng tên, hiện nay đang tiến hành xây dựng thêm công trình kì ba, công trình đó sẽ hoàn thành trong năm nay, khoảng tháng bảy hoặc tháng tám là có thể đi vào sản xuất thử, tháng mười là có thể chính thức đầu tư, đồng thời để nhà máy tăng thêm sức gia công tổng hợp dầu thô lên mỗi năm năm triệu tấn, nên sức gia công tổng hợp dầu thô trong nhà máy đạt hàng năm mười hai triệu tấn phải không?

Tông Chính tiếp tục nói.

Mặt Hà Lạc và Trần Trọng Quốc đều không thể không biến sắc, công ty lọc dầu là công ty phiêu lưu cao, thu nhập cao, kĩ thuật cao, các loại nguyên liệu cho công nhiệp hoá chất và dầu ma dút nó sản xuất, không chỉ là nguồn năng lượng quan trọng, mà cũng là nguyên liệu không thể thiếu trong mọi ngành công nhiệp.

Tuy đối với công nghiệp hoá dầu hai người này không hiểu sâu, nhưng họ cũng hiểu rõ, một doanh nghiệp mà sức gia công tổng hợp dầu thô có thể đạt được mười hai triệu tấn một năm, ở Hoa Hạ, chắc chắn có thể nói là một doanh nhiệp khổng lồ. Có thể tạo ra lợi nhuận hàng năm, cũng là điều khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.

Tập đoàn Carrefour và nhà hàng của nhà họ Phương, là một tập đoàn công ty ai cũng biết là thuộc về nhà họ Phương, nhưng họ cũng không biết rằng, trong tay Phương Minh Viễn, không ngờ còn có một nhà máy lọc dầu có sức sản xuất khiến mọi người kinh ngạc như thế.

Phương Minh Viễn hơi mỉm cười, thực ra Tông Chính biết rõ nhưng cũng không chính xác, nhà máy lọc dầu thực sự đang tiến hành xây dựng thêm công trình kì ba, nhưng công trình kì ba lại tạo thành từ hai phần, nếu tất cả thuận lợi, thì cuối năm nay có thể chính thức đầu tư, nửa phần đầu của công trình kì ba, tăng sức gia công tổng hợp dầu thô cho nhà máy cũng không phải là năm triệu tấn mỗi năm, mà là bảy triệu tấn mỗi năm, tương đương với việc xây dựng lại một nhà máy lọc dầu hiện nay. Còn công trình xây thêm của phần còn lại của công trình kì ba, thì phải tăng sức gia công tổng hợp dầu thô hàng năm của nhà máy lọc dầu lên mười triệu tấn, do đó sử dụng hết sức gia công hàng năm của nhà máy lọc dầu, phải đạt được hai mươi bốn triệu tấn.

Trước đây khi Phương Minh Viễn được phê chuẩn để xây dựng nhà máy lọc dầu, thực ra cũng cần một chút mưu trí, các lãnh đạo chỉ đồng ý để Phương Minh Viễn có thể xây dựng một nhà máy lọc dầu, nhưng về quy mô của nhà mấy, lại không đưa ra hạn chế cụ thể. Còn giá chuyển nhượng nhà đất của Hoa Hạ lúc đó, vẫn còn lâu mới đạt được cái giá làm người ta phải kinh ngạc như hiện nay, thành lập nhà máy lọc dầu, không chỉ có thể cung cấp số thuế thu nhập lớn cho chính quyền địa phương, mà còn có thể giải quyết nhu cầu việc làm cho rất nhiều người đến tuổi lao động, phát triển kinh tế địa phương, cho nên, chính quyền địa phương đối với yêu cầu lúc đó của Phương Minh Viễn, dường như đáp ứng vô điều kiện.

Nhóm người Phương Minh Viễn lúc đầu định xây nhà máy trên một khu nhất định, diện tích khoảng 25 ki-lô-mét vuông, hơn nữa ở gần bến cảng, dầu thô từ Trung Đông vận chuyển đến rồi từ bến cảng có thể thông qua ống dẫn trước tiếp đưa vào nhà máy. Cho dù công trình kì ba xây dựng xong, cũng mới chỉ dùng được không đến mười ki-lô-mét vuông.

Nói cách khác, chỉ cần Phương Minh Viễn muốn, thì sức gia công tổng hợp dầu thô hàng năm của nhà máy lọc dầu, vẫn có thể trên cơ sở của công trình kì ba, ít nhất vẫn đảo ngược được tình thế.

Hơn nữa, nhà máy lọc dầu Phương Minh Viễn đứng tên này, tất cả thiết bị sử dụng, có thể nói là những thiết bị được nhập khẩu tốt nhất ở Hoa Hạ hiện nay, công nhân nòng cốt trong nhà máy, cũng đã trải qua sự bồi dưỡng của các công ty tập đoàn dầu mỏ nổi tiếng trên thế giới, có nhân tài có tố chất, kĩ sư ở các vị trí mấu chốt của nhà máy, cũng là những người đến từ Liên Xô và Trung Đông, có những tài năng ưu tú giàu kinh nghiệm, cho nên so sánh với các nhà máy lọc dầu của nhà nước ở Hoa Hạ, thì tất nhiên hiệu suất sản xuất lớn hơn rất nhiều.

Nhưng Phương Minh Viễn tất nhiên sẽ không vô duyên đến mức phải nhắc nhở Tông Chính, nên chỉ biết cười, chờ đợi câu tiếp theo của Tông Chính.

-Tôi muốn làm một cuộc giao dịch với cậu Phương.

Tông Chính thấy Phương Minh Viễn không nói gì, cũng chỉ có thể tiếp tục nói,

-Dầu thành phẩm sản xuất ra sau này ở công trình kì ba của cậu Phương, có thể bán cho tôi được không?

-Bán cho Nha Nội à?

Phương Minh Viễn ngạc nhiên nói,

-Ý của Nha Nội là muốn tiêu thụ trong nước?

Phương Minh Viễn không nhớ ra công ty Nha Nội đứng tên có gì thực sự có thể chắc chắn ở nước ngoài. Những nhân vật ưu tú này không được chính sách của nhà nước để tâm, sau khi ra nước ngoài, có thể không phải đóng học phí, thế nên có thể nói là đã ít lại càng ít hơn.

Tông Chính liếc nhìn Hà Lạc và Trần Trọng Quốc, Hà Lạc hiểu ý đứng dậy, đưa Trần Trọng Quốc rời khỏi phòng.

-Được rồi, Lạc Lạc, cậu và tổng giám đốc Trần không cần làm như vậy, cho dù nói thế nào, đây cũng là nơi ở của tổng giám đốc Trần, chúng ta sao có thể độc chiếm như thế này được. Tuy nhiên, hôm nay tất cả những gì tôi nói với cậu Phương, tôi không muốn người thứ năm biết.

Tông Chính khoát tay chặn họ lại rồi nói.

-Vâng, nha nội.

Hà Lạc và Trần Trọng Quốc trầm giọng nói.

Phương Minh Viễn cười nhạt, chờ câu trả lời của Tông Chính, trong lòng lại không bình tĩnh như biểu hiện ngoài mặt.

Nói thật, yêu cầu kiếm chác này của Tông Chính, cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn. Có lẽ, Tông Chính cũng cảm nhận được điều đó.

Việc xây dựng nhà máy lọc dầu của Phương Minh Viễn có thể nói là xây dựng với tốc độ nhanh, công trình kì một vẫn chưa xây dựng xong, đã bắt đầu chuẩn bị để xây công trình kì hai luôn, xây xong một nửa công trình kì hai, liền bắt đầu tiến hành chuẩn bị cho công trình kì ba, nếu không phải có những nhân viên thi công giàu kinh nghiệm xây dựng đến từ công ty cổ phần xăng dầu Phú Địch nước Anh và Liên Xô, Trung Đông, cùng rất nhiều kỹ thuật viên do hoàng tử Abdullah và Asohon Kagetsut cử đến giúp đỡ, cơ bản sẽ không đạt được sức sản xuất như hiện nay tron khoảng thời gian ngắn như thế.

Còn tất cả những việc Phương Minh Viễn làm, cũng là để chờ ngày này đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.