Đoàn người nói cười vui vẻ đã vào sâu trong trang viên, ở đây đã không còn sự huyên náo vừa nãy nữa. Mọi người xuống xe, men theo con đường khoảng chục mét, mới đến toà nhà nhỏ ba tầng.
-Đây là Trích Tinh lâu của Hàn Bích Sơn Trang, có thể nói là nơi cao nhất của sơn trang, cũng là nơi ở riêng của tôi ở đây.
Trần Trọng Quốc có chút đắc ý nói.
Hai người phụ nữ Giang Nam mở cửa toà nhà cho mọi người, khung cảnh bên trong tràn đầy màu sắc cổ kính hiện ra.
Phương Minh Viễn chú ý đến ba người đi theo Tông Chính đều đi vào căn phòng ở tầng một theo sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ, hắn liền hơi gật đầu với Trần Trọng Quốc. Ở nơi này, hắn không cần phải lo lắng cho sự an nguy của chính mình, nếu Tông Chính dám sử dụng thủ đoạn gì, thì cũng chỉ huỷ hoại danh tiếng nhà họ Tông thôi.
-Cậu Phương, lần này tôi mời các cậu đến đây, chủ yếu là có hai việc.
Sau khi ngồi xuống, Tông Chính nói thẳng vào vấn đề. Mọi người đều không phải người nhàn rỗi, thế nên nếu Phương Minh Viễn có nhẫn nại nghe bọn họ ở đây nói quanh co, chính Tông Chính cũng không kiên nhẫn. Thân phận của y cũng đã được quyết định rồi, chỉ cần y mở miệng, rất ít người có thể trực tiếp từ chối.
-Thứ nhất, để giải quyết việc không vui giữa cậu Phương đây và Lạc Lạc, tổng giám đốc Trần.
Tông Chính chỉ Trần Trọng Quốc và Hà Lạc và nói,
-Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153274/quyen-5-chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.