Ở tầng bốn ký túc xá của Park Gyeong Won, đúng lúc lại ở đối diện phòng của mấy người Diễm Diễm. Là một giáo viên nước ngoài được mời đến giảng dạy, nơi ở của y đương nhiên là điều kiện phải tốt hơn một giáo viên bình thường rồi, ít nhất là y cũng có thể độc chiếm một mình một căn phòng. Tuy nói rằng không có toilet và phòng bếp, nhưng những vật dụng khác thì lại được trang bị tương đối đầy đủ. Hơn nữa phòng y lại còn có cửa sổ, lại còn hướng đúng về phía cửa chính, từ trong cửa sổ nhìn ra là có thể nhìn rõ được những ai đang ra vào tòa nhà. Park Gyeong Won đến dạy ở đại học Thân Hoa thấm thoắt cũng đã được hai tháng, trải qua một thời gian lâu như vậy, đối với cuộc sống ở Hoa Hạ, cũng đã có phần thích ứng được rồi.
Ở Hoa Hạ, điều khiến cho Park Gyeong Won thấy thích thú nhất, chẳng có gì bằng các loại nông sản phong phú cùng với giá cả lại rất rẻ. Ở Hàn Quốc, vì lí do diện tích đất đai nhỏ hẹp, cũng có thể là do diện tích đất sử dụng cho nông nghiệp không nhiều lắm, hơn nữa dân số của Hàn Quốc cũng tương đối đông đúc. Hơn nữa Chính phủ Hàn Quốc lại có chính sách bảo vệ sản phẩm của bản địa, đánh thuế nhập khẩu hàng nông sản nhập từ nước ngoài rất cao, cho nên nông sản của Hàn Quốc bình thường đều rất quý. Giá cả của các loại rau quả và thịt đều rất cao. Mà thịt bò là loại có giá mắc nhất, đổi thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153206/quyen-5-chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.