Sự việc với Lý Đông Dương và Doãn Hồng Tụ lần này, quả thật có chút làm cho người ta cảm thấy mất hứng, vốn mấy người Phương Minh Viễn còn muốn ở lại quán cà phê lâu hơn, lại phải rời đi sớm. Trong lúc nhất thời cũng không biết phải đi đâu tiếp. Triệu Nhã và Phùng Thiện đề nghị, tới ký túc xá của các cô ở đại học Thân Hoa. Đã lâu không được gặp Phương Minh Viễn như vậy, các cô sao có thể dễ dàng thả cho hắn đi.
Kế hoạch ban đầu của Phương Minh Viễn vốn cũng là dành thời gianh cả ngày hôm nay cho hai cô gái, cho nên cũng gật đầu đồng ý. Rất nhanh xe đã đi tới cổng trường đại học Thân Hoa.
- Ai nha, anh Võ, trường không cho phép xe ngoài trường tiến vào đâu!
Triệu Nhã đột nhiên kinh hô.
- Anh phải để xe ở bãi đỗ xe bên kia!
- Không sao!
Trần Trung quay đầu lại cười, nói:
- Xe người khác không được, chứ xe chúng ta họ chắc chắn không dám ngăn.
Trong khi nói chuyện, xe cũng đã tới gần cổng trường, hai nhân viên bảo vệ đang đứng ở hai bên cổng trường cũng chỉ liếc biển số xe và kính chắn gió, sau đó vội vàng mở lan can chắn đường trước cổng. Xe của Phương Minh Viễn tuy không thu hút, biển số xe cũng không có gì đặc biệt, không hề giống các người giàu khác, luôn muốn biển số xe đẹp có ý nghĩa đặc thù, song trên cửa kính chắn gió của nó, lại dán đầy chi chít giấy thông hành. Trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153205/quyen-5-chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.