-Tôi nói với ông chủ Thi, anh làm như thế là không được, đừng có “ngồi mãi trên bồn cầu không chịu nhả ra thế”.
Dương Thụ Thành đắc ý cười nói:
-Thái độ này của anh sẽ bất lợi cho việc giao lưu giữa Hong Kong và Đại Lục đấy, tôi quay về chẳng nhẽ lại nói rằng phải đối mặt với những thái độ như thế này của anh.
Ông ta rõ ràng là rất đắc ý, vốn ở Hong Kong ông ta chỉ là một cán bộ cao cấp của công ty Á Đông, tuy tiền kiếm được cũng không ít, nhưng ở Hong Kong công ty Á Đông chẳng qua cũng chỉ là một công ty có quy mô vừa, trong ngành cũng chẳng có địa vị gì.
Nhưng sau khi đến Phụng Nguyên, ông ta đột nhiên phát hiện ra rằng địa vị của mình bỗng chốc đã được nâng lên, không những được cán bộ thành phố đón tiếp thân mật, hơn nữa đi đến đâu cũng được ưu đãi, đi đến đâu cũng có người nịnh bợ. Không cần nói đến cái khác, chỉ nói lúc quay phim có xe cảnh sát hộ tống đến nơi làm phim, bên cạnh lại còn sắp xếp cảnh sát đến giữ trật tự, điều này ở Hong Kong là không thể có. Bỗng chốc làm cho vị phó tổng Dương Thụ Thành này cảm thấy Đại Lục quả thật rất tốt, đến đây mình mới có được cảm giác là người cấp cao.
Điều làm ông ta cảm thấy không vui đó là, ông ta đã chọn được một địa điểm quay ưng ý thì lại bị Thi Chí Huy xin trước, mặc dù qua sự hòa giả của chính quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152582/quyen-3-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.