Chu Đại Quân không ngồi yên trong phòng làm việc, trong hơn nửa giờ qua , người đến hỏi han ngoài kia ngựa xe như nước nối liền không dứt. Bình thường phía trước này còn không có người đi ra, còn lúc này cứ một tí là có người vào, không có nổi một lúc yên tĩnh. So với ngày thường thực là khác một trời một vực, cách đó vài ngày, ở nơi này trừ khi có công vụ mới tìm đến ông ta, còn không thì cả ngày cũng không có ai.
Tuy mỗi người đến hỏi han cho rõ, rồi báo giờ công tác, tổng cộng cũng không mất vài phút, nhưng mọi người đều hiểu rõ, họ vì danh sách ba mươi người kia mà đến. Tuy nói rằng hôm qua các vị cục phó cục trưởng đập bàn, trừng mắt suốt nửa ngày, nhưng người ra cuối cùng vẫn là người nhà họ Phương. Họ đã nói rât rõ, phải qua được sự khảo hạch, tùy theo khả năng, không phải do cục cảnh sát định đoạt đâu. Tình hình như vậy, ý kiến của Chu Đại Quân tất nhiên không kém phần quan trọng, có lẽ nhờ ông ta nói một câu mà người cần việc còn có cơ hội. Cho nên những người này bất chấp tất cả, đến trước mặt Chu Đại Quân lăn lộn, để đến lúc đó có mở miệng nhờ vả cũng dễ hơn.
Chu Đại Quân cuối cùng không chịu nổi sự quấy nhiễu như thế, đóng cửa đi ra ngoài tìm mấy người Phương Minh Viễn. Mới đạp xe ra khỏi Cục cảnh sát chưa được mấy bước, một chiếc xe cảnh sát đã dừng trước mặt ông ta, rồi Tiểu Mã lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152275/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.