Làm mất mặt, thật là mất mặt quá! Các vị lãnh đạo có mặt ở đây phản ứng đầu tiên cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi. Nhưng vừa rồi chính miệng Lý Đông Tinh lại mời nhà họ Phương chuyển tiệm cơm vào trong thị trấn, có lời nói này của anh ta, việc tiệm cơm của nhà họ Phương chuyển vào thị trấn còn ai dám gây khó dễ. Không phải là tân Chủ tịch huyện cố ý làm làm hay sao? Cái ăn của tân chủ tịch huyện, anh cũng không cho? Không trừng trị anh thì trừng trị ai?
Hơn nữa các vị có mặt ở đây, vị nào không phải đã lăn lộn trong quan trường nhiều năm, ai lại không hiểu, tân Chủ tịch huyện mới nhậm chức, nhất định thu nhận một nhóm người, đề bạt một nhóm người nếu không có người cứng rắn, mạnh mẽ đứng sau, chẳng ai vào lúc này mà đối chọi với Chủ tịch huyện để rước họa lớn vào thân.
Nhưng không ai ngờ rằng, vừa đây trong lòng Phương gia rất cảm động vì sự may mắn đó, thật không ngờ Lý Đông Tinh chưa dứt lời, tức thì nhận được câu trả lời như thế, mặt phó xưởng Lỗ lập tức tối sầm lại, tuy rằng nói nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây thuộc xí nghiệp do bộ quản lý, ở huyện Bình Xuyên này, sức mạnh quản lý của họ không lớn, nhưng dù sao thì người ta cũng là người đứng đầu, nếu vì điều này mà tạo nên một khoảng cách gì với Chủ tịch huyện mới tới thì đối với công việc sau này ở nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152233/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.