Phương Minh Viễn cùng Trần Tiểu Nhị và Chu Lão Mậu đã thương lượng thành công, đồng thời cũng không có ai nói với người ở nhà, mà hắn cũng xin được Tô Ái Quân giữ bí mật chuyện này. Bề ngoài chỉ bảo rằng Tô Ái Quân nhận lời thỉnh cầu của hắn và đưa hắn đến Nhà máy Bát Nhất chơi một ngày, tình cờ hắn đã gặp Trần Tiểu Nhị và Chu Lão Mậu. Phương Minh Viễn đã đánh liều xin được những chữ kí này.
Khi Bạch Bình và Bạch Lâm thấy được tập dày chữ kí này, mọi người ở đó đều kinh ngạc. Chủ yếu là những chữ kí của Phương Minh Viễn lấy khác với những chữ kí bình thường, trên đó còn có tên mỗi người và lời chúc xuân mới. Cuối cùng là chữ kí của Trần Tiểu Nhị và Chu Lão Mậu. Hơn nữa, quan trọng hơn là toàn bộ lời chúc này được viết bằng tay, mà xét từ góc độ bút tích thì được công nhận là của Trần Tiểu Nhị và Chu Lão Mậu tự tay viết, ý nghĩa này hiển nhiên là không giống nhau. Thêm vào đó, tết Nguyên Đán còn chưa qua, những tiết mục cuối xuân vẫn là đề tài trò chuyện say xưa của mọi người. Bỗng nhiên Trần Tiểu Nhị và Chu Lão Mậu đã trở thành danh hài nổi tiếng, lấy được lời chúc tân xuân của hai vị này tự tay viết quả là hãnh diện lắm.
Lúc đầu họ còn tưởng là giả, nhưng có Tô Ái Quân ở bên cạnh làm chứng, còn đưa ra cho xem chữ kí của Trần Tiểu Nhị và Chu Lão Mậu ký cho nhà họ Tô, có đưa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152198/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.